Nực cười!
Một đám ngu ngốc!
Nếu Nhân tộc thật sự bị liên lụy, không uy hiếp nổi đám vô địch chủng tộc ấy ... vậy bị diệt là xứng đáng!
Kẻ nào cũng có thể cưỡi lên đầu lên cổ như vậy, không xứng đáng bị diệt vong sao?
Có hơn mười vị vô địch, vậy mà tiểu tộc còn dám uy hiếp, Tô Vũ cảm thấy dù tiểu tộc có vô địch thì vẫn chỉ là tiểu tộc, sợ cái gì, bảo một vị vô địch tới đó cũng có khả năng trực tiếp diệt giới.
Kết lại là hắn không thèm để ý!
Giờ khắc này, bên ngoài cũng không ngừng vang lên tiếng mắng chửi giận dữ!
Dù Tô Vũ đã thành Hoạt Tử nhân thì vẫn là trung tâm của vạn giới, gia hỏa này muốn mười mấy vị thiên tài, hơn 20 vị Nhật Nguyệt chôn thân cùng hắn!
Thật tàn nhẫn!
Một vị Lăng Vân, từ đầu đến cuối đã khiến hơn 50 vị Nhật Nguyệt vẫn lạc, dù Tô Vũ có chết đi thì cũng không thiệt thòi gì.
Biến thành cư dân cổ thành kỳ thật không khác gì đã chết, không ra được khỏi cổ thành, ra ngoài mấy ngày đã là phiền toái, thực lực cũng không thể tăng lên, vậy có khác gì đã chết?
Đó chỉ là đang giãy dụa tồn tại mà thôi!
Chỉ cần không ra ngoài được, với ngoại giới, kẻ đó có thể xem như đã chết.
Tô Vũ thật sự rất tàn nhẫn!
Trong thành.
Tiếng hô tuyệt vọng không ngừng truyền ra!
Có người đã điên cuồng, bọn họ không muốn biến thành cư dân, dù biến đổi thành công thì với tình huống hiện tại của bọn họ, có khả năng sau khi biến đổi liền lập tức bị tử khí công tâm, chết ngay tức khắc.
Kẻ tới cấp bậc Nhật Nguyệt thì ít nhiều gì cũng hiểu biết một ít về quá trình và phản ứng biến đổi thành cư dân cổ thành.
Giờ phút này.
Sau khi Tô Vũ chém giết một đầu Tử Linh, thành trì đã bị phong tỏa lần nữa, vài vị Nhật Nguyệt không mạnh và bị thương đều sốt ruột truyền âm, lặng lẽ đến mức khó mà phát hiện.
Ngay sau đó, một vị cường giả Nhật Nguyệt lục trọng sắc mặt lộ vẻ xám xịt, mở miệng: "Chư vị đạo huynh, có thể cho ta mượn chút Thiên Nguyên khí để loại trừ tử khí được không?"
Dứt lời, y thành khẩn nói: "Tại giới vực của bọn ta, thiên nguyên thánh địa không lớn, ra ngoài không mang theo quá nhiều Thiên Nguyên khí, chúng ta nguyện dùng trân bảo khác trao đổi ... "
Vài vị cường giả Nhật Nguyệt hơi nhíu mày.
Trân bảo khác ... hiện giờ thành trì bị phong tỏa dài ngày, trân bảo khác thì có ích lợi gì?
Dù trân bảo mạnh mẽ trân quý thế nào đi nữa thì có thể bảo mệnh được sao?
Ngay khi vài vị Nhật Nguyệt muốn cự tuyệt, Ma Đa Na bỗng nhiên lên tiếng: “Ta đổi, các vị tiền bối hãy bỏ suy nghĩ lôi kéo mọi người cùng đồng quy vu tận đi, còn chưa tới tình cảnh ấy đâu!"
Nghe vậy, vài vị Nhật Nguyệt chủng tộc yếu nhược biến sắc.
Ma Đa Na không nói nhiều, nhìn về phía mấy người Chiến Vô Song, bình tĩnh nói: “Mỗi người lấy ra một chút, đổi cho các vị tiền bối, vốn là người cùng cảnh ngộ, hà tất phải ép các vị tiền bối không chết không ngừng với chúng ta?"
Chiến Vô Song lạnh nhạt đáp: "Ngươi thật giỏi làm người tốt!"
Hiển nhiên, hắn không cảm thấy ngoài ý muốn với lời nói của Ma Đa Na.
Hắn biết tâm tư mấy vị Nhật Nguyệt này nhưng không thèm để ý, mà mấy vị Nhật Nguyệt truyền âm lúc trước đều biến sắc.
Bọn họ nhìn về phía các Nhật Nguyệt đại tộc, thấy sắc mặt những người kia có vẻ lạnh nhạt, hiển nhiên là không lạ gì quyết định của bọn họ.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!