Dù có chết tại đay thì ta cung se khong hoi hận.
Một năm qua, suy nghĩ của Tô Vũ đã thay đổi nhiều so với trước khi tới Đại Hạ Văn Minh học phủ học tập, hắn cảm thấy ... vô địch Nhân tộc không đánh giá để tôn kính như hắn hằng tưởng.
Thế nhưng giờ phút này, khi thấy hai vị Đại Hạ vương cùng Đại Minh vương đều tới đây, Tô Vũ bất giác lại thấy cảm động, có điều trong đó còn xen chút bất đắc dĩ.
Đừng lam ta lung lay, ta không muốn, cac ngươi đoi tot với ta, có lẽ se cần ta trả giá càng nhiều, có phải không?
Mà ta. .. Thì không muốn phải vì ai trả giá nhiều như vậy.
"Ta không cần vô địch vì ta mà trả giá cái gì ... Không cần Đại Hạ vương xuất đao vì ta ... "
Tô Vũ thì thào một tiếng, nếu hôm nay Đại Hạ vương xuất đao vì hắn, có lẽ cả một đời sau này hắn cũng không thể thoát khỏi mối dây dưa tình cảm với Đại Hạ phủ.
Không, hắn không muốn, hắn muốn bản thân mình phải lãnh huyết hơn, vô tình hơn.
Tô Vũ hít sâu một hơi!
Sau một khắc, Cục lông nhỏ xuất hiện.
Tô Vũ tình nguyện xin giúp đỡ từ ngoại tộc, tình nguyện cầu vô địch ngoại tộc tới hỗ trợ vẫn còn hơn phải liên lụy tới vô địch Nhân tộc.
Mặc dù rất có thể han sẽ bị Đại Đại nhà Cục lông nhỏ này một ngụm thôn phệ sạch sẽ.
Hắn nhìn về phía Cục lông nhỏ, Cục lông nhỏ giờ phút này còn đang ôm chặt Khoách Thần chùy, cũng mở to hai mắt nhìn hắn.
Tô Vũ mỉm cười.
"Cục lông nhỏ, bảo Đại Đại nhà ngươi tới cứu ta được không? Cứu ta, ta sẽ đưa vật thơm nhất trong biển ý chí cho ngươi ăn ... "
"Ngươi lừa gạt bản cầu!"
Cục lông nhỏ không tin, âm thanh như trẻ con ngây ngô nói: "Cái kia ăn không được, ngươi cũng không thể đưa cho ta ăn!"
Ta tuy nhỏ, nhưng không có ngốc.
Ta biết ngươi đang gạt bảo bảo!
Nó đã nam ở trong biển ý chí của Tô Vũ rat lau, đủ để biết vật thơm thơm ngào ngạt kia nắm rất xa trong biển ý chí, căn bản không thể ăn, vả lại thứ đó còn rất hung dữ, cẩn thận bản cầu lại bị nó đánh chết, cho nên chắc chắn là Hương Hương đang gạt cầu!
Tô Vũ đen mặt, "Tốt, coi như không cho ngươi ăn cái kia, nhưng gần nhất ta cho ngươi cũng không ít đồ, vậy bảo Đại Đại nhà ngươi tới cứu chính ngươi đi, này được rồi chứ?"
"Ta gọi không được ... "
Cục lông nhỏ hết sức vô tội, rầu rĩ đáp: "Thật đó, ta gọi Đại Đại không được, ta chỉ có thể niệm thầm trong đầu bảo Đại Đại tới cứu ta, nhưng ta không thấy Đại Đại đáp lại."
Khẳng định Đại Đại lại ngủ thiếp đi rồi!
Lúc nó còn ở nhà, Đại Đại thường ngủ cả ngày lẫn đêm.
"Vậy mẫu thân ngươi đâu?"
Cục lông nhỏ đã từng nói, bộ tộc nhà nó chỉ có ba sinh linh, nó, Đại Đại và mẫu thân của nó.
Đương nhiên Tô Vũ vẫn cho rằng là do nó còn nhỏ, hiểu biết không nhiều, có lẽ bộ tộc này còn có những cường giả khác nữa.
"Mẫu thân không ở nhà ... "
"Không ở nhà?"
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!