Sau cửa truyền đến thanh âm của Phù Thổ Linh.
Tô Vũ thấy vui vẻ, đây là lỗ thủng lớn nhất trong kế hoạch của hắn, xử lý xong Phù Thổ Linh, lo sợ còn lại duy nhất chính là vô địch tự mình giáng lâm. Bất quá ở Cửu Tinh đảo này, không có chuyện gì lớn thì vô địch sẽ không tới.
Cốc cốc cốc!
Tô Vũ lại gõ cửa lần nữa.
Bên trong, Phù Thổ Linh có chút sốt ruột, vẫn chưa đi sao?
Có biết phiền hay không?
"Rốt cuộc là ai? Muốn làm cái gì? Không sợ chết à?"
Gã khẽ quát một tiếng rồi lấy kiếm nhỏ màu vàng kim nhắm ngay cửa. Có tin ta cho ngươi một kiếm không?
Dù bên ngoài có là Nhật Nguyệt thì gã cũng phải nghĩ biện pháp tự cứu, dĩ nhiên, giết người ở cổ thành không phải lựa chọn tốt, không phải vạn bất đắc dĩ thì gã cũng không muốn động thủ ở đây. Nhưng mà bên ngoài có thứ đang gõ cửa, nơi này là tử thành, dĩ nhiên gã vẫn thấy sợ hãi.
Mà giờ khắc này, Tô Vũ đã ngừng không gõ cửa nữa, hắn lấy ra một tấm cổ thành lệnh.
Trong tay hắn có không ít cổ thành lệnh, bất quá tốt nhất thì cũng chỉ có thể đi vào vòng 16.
Còn may là Phù Thổ Linh chỉ tiến vào vòng 16 mà thôi!
Nếu gã không mở cửa, vậy hắn liền cưỡng ép nhập môn, đóng cửa đánh chó, giết chết Phù Thổ Linh.
Cổ thành lệnh hiển hiện, Tô Vũ đưa tử khí vào trong, lực lượng ngăn cách vô hình ngoài cửa giống như được mở ra lỗ hổng, mà trong phòng, Phù Thổ Linh đã cảm nhận được nguy hiểm đại thịnh!
Dù Tô Vũ đã vận dụng thần văn chữ "Tĩnh" thì Phù Thổ Linh vẫn có thể cảm nhận được mối nguy nồng đậm!
Trong tay nó, tiểu kiếm đã vận sức chờ phát động!
Đúng vào thời khắc này, Phù Thổ Linh cảm nhận được cửa khẽ rung động, nó vội quát: "Ngươi là ai? Ngươi muốn tìm cái chết sao? Ngươi có thể tiếp nhận một kích của vô địch?"
Mẹ nó!
Đây là đang cưỡng ép mở cửa phòng ra.
Neu đoi phương không phải Tử Linh mạnh me thì chính là nam giữ cổ thành lệnh, hơn nữa còn là cổ thành lệnh rất mạnh.
Động tác mở cửa khựng lại một thoáng, lòng Tô Vũ khẽ động, có lẽ Phù Thổ Linh chỉ đang lừa mình, nhưng nhỡ đâu gã phát động thần phù thật thì hắn cũng khó mà chịu nổi.
Tuy rằng Ngũ Hành pháp quyết vẫn rất lợi hại, hơn nữa có vẻ như nó còn đồng nguyên với viên thần phù kia, giống lần trước hắn đã cưỡng ép hấp thu gai gỗ, có điều lần này khoảng cách quá gần, Tô Vũ sợ mình không kịp hấp thu tiêu hóa.
Suy tính một chút, cuối cùng Tô Vũ vẫn hạ quyết tâm.
Hắn phải đi vào!
Hắn thầm căn dặn Cục lông nhỏ ở trong biển ý chí: "Nếu ta không thể thừa nhận hấp thu, ngươi hãy phụ ta hít một chút, vật kia là thứ công kích ý chí lực, ngươi có khả năng hấp thu, nghe thấy chưa?"
"Thơm quá ... Thế nhưng nguy hiểm lắm."
Cục lông nhỏ lầu bầu, thơm lắm, nhưng chính vì trong đó tràn ngập nguy cơ nên lần trước nó đâu có dám ăn.
"Thơm là đủ rồi, ăn ngon nổ chết thì còn hơn bị giết khi đói meo đúng không?"
Cục lông nhỏ nghiêng đầu như có điều suy nghĩ, nó khe rung rung thân thể, được rồi, Tô Vũ nói rất có lý.
Dặn dò Cục lông nhỏ xong xuôi, Tô Vũ tiếp tục mở cửa.
Cửa lớn hơi hơi mở ra một cái khe.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!