Chỉ có một quyền!
Đấm ra một quyền phá toái hết thảy.
Tô Vũ âm thầm chửi bậy, mẹ nó, thật là đủ trực tiếp, chỉ đơn giản như vậy thôi sao?
Cái tên này không còn thủ đoạn gì khác à?
Được rồi, có vài người chỉ có tí sở trường, đây cũng là lẽ thường.
Cũng tốt, nếu chỉ có chút thủ đoạn này thì mình căn bản không cần thiết học, đều rất đơn giản.
Chính mình cũng biết mà!
Tô Vũ kéo lấy đối phương, tiến xuống hơn vạn mét đáy biển, bỗng nhiên hắn nói: "Thiên Đạc, ngươi cứ nhất định muốn đấu với ta? Ta có thể triệu hồi ra ngũ hành lão tổ, ta còn có thần phù mà ngũ hành lão tổ cho, ngươi đừng ép ta giết ngươi.”
Ánh mắt Thiên Đạc khẽ biến, sau một khắc, gã lạnh lùng nói: "Phù Thổ Linh, ngươi chỉ có thể dựa vào chút ngoại lực này thôi sao?"
Vô sỉ!
Tô Vũ hừ lạnh: "Là ngươi truy sát ta, Thiên Đạc, ngươi bây giờ mà rời đi thì ta không cùng ngươi so đo, bằng không, trừ phi ngươi triệu hoán lão tổ nhà ngươi hoặc là có biện pháp chống cự ngũ hành thần phù ... Ta không muốn giết người, ngươi cũng đừng ép ta!"
Ngươi có những vật này không?
Nếu như không có, vậy thì dễ nói.
Nếu như ma co thì han cần tham dò một thoáng.
Những thiên tài này động một chút lại mang theo đại sát chiêu, chính mình vẫn phải cẩn thận một chút.
Thiên Đạc lạnh mặt, vẫn như cũ một quyền tiếp một quyền!
"Phù Thổ Linh, ngươi thắng ta đi rồi lại nói!"
Triệu hoán vô địch?
Vô địch tới không cần thời gian à?
Vận dụng ngũ hành thần phù ... Ngươi ngốc đến mức tự mình nói ra, ta sẽ cho ngươi cơ hội sử dụng sao?
Khí huyết gã sôi trào, quát lên một tiếng lớn, cấp tốc đánh tan ngũ hành luyện ngục!
Chỉ cần giết Phù Thổ Linh, ngũ hành lão tổ cũng không dám vì một thiên tài đã chết mà đi tìm Thủy Ma tộc gây phiền toái.
Thật sự cho rằng có thể dọa ta?
Giết đã lại nói!
Ầm ầm, Thiên Đạc đánh một quyền về phía "Phù Thổ Linh" đã hóa thành Thủy Nhân.
Mà Tô Vũ thì phán đoán một thoáng, sau đó thầm mắng một tiếng, ngươi không có thì cứ nói là không có, còn dám hung hăng càn quấy.
Nói đi nói lại, ta cũng chưa từng thử qua ma lâm, hay là ... ta cũng thử nhìn hiệu quả chút nhỉ?
Cần phải trong nháy mắt bắt lại cái tên này, khiến cho gã dù có thần phù thì cũng không có cách nào vận dụng.
Tô Vũ ở trên không, yên lặng ngậm lấy một giọt tinh huyết Sơn Hải lục trọng.
Dương khiếu cũng yên lặng nửa mở.
Khiếu huyệt mà ma lâm phải sử dụng cũng chầm chậm mở ra.
Tô Vũ lo lắng. .. Lo lắng sẽ lỡ tay tung một quyền đấm chết đối phương.
Tinh huyết Sơn Hải lục trọng phối hợp thêm Dương khiếu nửa mở, thần văn chữ “Lực" tăng cường, lại thêm thiên phú kỹ ma lâm ... sẽ không tới mức đánh chết cái tên này chứ?
Vậy thì sẽ phiền toái!
"Thiên Đạc, hỏi ngươi chút chuyện!"
Thiên Đạc nhíu mày, lại đấm một quyền đến, nhàm chán!
Muốn quấy nhiễu ta ư?
"Thật đó, ta hỏi ngươi nhé, Sơn Hải thất trọng có thể một quyền đấm chết ngươi không?"
Thiên Đạc hừ lạnh, "Ngươi có khả năng thì cứ thử xem, hạng 12 Thiên bảng Ngao Vân cũng không thể một quyền đấm chết ta!"
Tô Vũ hiểu rõ!
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!