Phản đối thì không sợ bị Văn Minh sư toàn Nhân cảnh phỉ nhổ sao?
Ngay khi Tô Vũ nghe thấy thanh am này thì không khỏi có điểm ngoài ý muốn!
Tô Vũ thở hắt ra, trong lòng dễ chịu hơn không ít, còn tốt, người Đại Minh phủ đến rồi, là đại nhi tử của Chu Phủ chủ.
Chu Quảng Thâm đại biểu cho Cầu Tác cảnh, muốn 200 cái danh ngạch.
Tuy nói cộng lại còn không bằng những nhà khác, nhưng dù sao có 600 cái cũng không tồi.
Bất quá đây cũng mới chỉ là nói, khi nào cầm được vào tay hẫng hay, aiiz, biết sao được, lực lượng không đủ thì đành chịu.
Mấy sinh linh tiểu tộc bên cạnh Tô Vũ cũng len lén nghị luận về chuyện này.
"Haiz, tiểu tộc quá khó khăn, xem ra chỉ có thể tranh thủ tìm đường nhờ vả đại tộc, hoặc là tranh suất đi vào lối đặc thù còn lại."
"Năm nay còn sớm vầy mà đã phân chia rồi, một tia hi vọng cũng không cho a!"
"Mọi lần không phải đều như vậy sao? Không có việc gì, đến lúc đó các tộc sẽ còn bức bách Nhân tộc nhường ra một ít danh ngạch, Nhân tộc không lấy được hết 600 suất đâu, cầm tới 300 - 400 cái cũng không tệ rồi!"
"Đừng quên còn có Long tộc và Cổ tộc, bách cường chủng tộc vẫn còn đây ... Khó lắm!"
Các sinh linh đều đang sôi nổi bàn tán.
Đúng lúc này, Tô Vũ lại nghe được có người bảo: "Nghe nói mang theo cổ thành lệnh thì sẽ có cơ hội được đi vào lối đặc thù, không biết các cổ thành có bán hay không, giá cả như thế nào."
"Có thì có, nhưng giá quá mắc, với lại tới bây giờ mới mua thì cổ lệnh khó cầu!"
Cổ thành lệnh?
Tô Vũ ngạc nhiên, ta có đây.
Chẳng những có mà còn có rất nhiều.
Đương nhiên thứ hắn sở hữu cũng không quá tốt, cái cao cấp nhất mới là vòng số 16. Phải rồi, nếu hắn không lầm thì có lẽ Liễu lão sư đang giữ mấy cái tốt hơn, khi đó ông giết hàng loạt Nhật Nguyệt Tử Linh rồi mới chạy.
Người giữ cổ thành lệnh có thể tiến vào lối đi đặc thù sao?
Chẳng lẽ đây chính là tác dụng của cổ thành lệnh?
"Chu Quảng Thâm tới rồi ... "
Tô Vũ không để ý tới việc này nữa, mà là nghĩ đến vị kia.
Không phải Chu Quảng Thâm đang canh giữ tại Cầu Tác cảnh sao?
Y đến đây làm gì, là vì Tinh Vũ phủ đệ, sẵn tiện tiện đường cứu mình?
Vô dụng!
Nhân tộc không có nhiều vô địch ra mặt để chấn nhiếp bốn phương, chỉ dựa vào Đại Minh phủ thì cứu kiểu gì?
Chẳng lẽ muốn Đại Minh Vương xuất thủ?
Cũng không được!
Chỉ một vị vô địch thì vẫn không đủ.
Trong lòng Tô Vũ thở dài, hắn sẽ nhớ kỹ nhân tình của Đại Minh phủ, nhưng hắn không hy vọng rằng Chu Quảng Thâm thật sự tới đây là vì mình, nếu đúng vậy thì hắn mong y mau rời đi!
Không cần thiết kéo Đại Minh phủ liên lụy vào!
Thật muốn cầu người thì lần trước Tô Vũ đã theo Ám Ảnh quay về. Hắn không đi theo bọn họ chính là vì không muốn liên lụy đến người khác.
Tô Vũ là kẻ sống rất lí trí và thực tế, thế nhưng sâu trong đáy lòng hắn vẫn luôn ôm một thứ tình cảm nghĩa khí.
Ngươi tốt với ta, ta tốt với ngươi!
Ngươi đối với ta không tốt, ta sẽ trả đủ cả vốn lẫn lời.
'Không nên chậm trễ kế hoạch của mình."
Tô Vũ không quản chuyện ở đây nữa, hắn muốn nhanh chóng đi mua hai phần bảng danh sách, sau đó tìm cơ hội "bắt cóc" Thiên Đạc!
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!