Trong Tinh Thần Hải, Tô Vũ bắt đầu đi về hướng Cửu Tinh đảo.
Biển rộng rít gào.
Càng tới gần Cửu Tinh đảo, nguyên khí và huyết khí càng nồng đậm, hiển nhiên quanh đây đại chiến không ngừng, giết chóc không ít.
Tô Vũ mới vừa lên đường một hồi, phía trước đã truyền tới tiếng gầm rú.
Tập trung quan sát, có thể thấy đó là hai vị cường giả Lăng Vân cảnh đang chém giết lẫn nhau.
Cảm ứng được sự tồn tại của Tô Vũ, một ma một rồng nhanh chóng nhìn về phía hắn.
Đó là Ma tộc và Long tộc.
Trong không trung, ma khí ngập trời, cự long bay lượn.
Gần đây Ma tộc thường giao chiến với Long tộc, cường giả không khai chiến, nhưng kẻ khác thì thường xuyên đại chiến, chủ yếu là bởi vì Long Huyết cổ thụ bị Thủy Ma tộc lấy đi, hiện tại đang làm tiền Long tộc, ra cái giá trên trời.
“Lớn mật, dám can đảm ẩn núp nơi đây, ngươi muốn mai phục chúng ta ư?”
Có thể do một rồng một ma đại chiến hồi lâu vẫn không phân ra thắng bại, giờ phút này thấy Tô Vũ tới, không nói nhiều đã lập tức lao đến tấn công hắn!
Tô Vũ cạn lời!
Ai mai phục các ngươi?
Thật là!
Có bệnh!
Thấy ta là Lăng Vân nhị trọng, dễ bắt nạt chứ gì?
Khi cự long và ma đầu phá không lao đến, Tô Vũ không thèm khách khí, nếu đã đưa tới cửa, vậy ta liền phụ trách tiễn các ngươi về chầu trời!
Vừa vặn, sau khi Khai Thiên đao cường hóa, ta còn chưa có cơ hội sử dụng.
Hai ngươi thử đi!
Trong tay hắn hiện lên một cây đao, nguyên khí nhanh chóng tụ tập, nguyên khí hình đao trong 144 khiếu huyệt đang lột xác dũng mãnh tràn vào trường đao.
“Khai Thiên!”
Hắn quát khẽ!
Một rồng một ma kinh hãi, người Đại Hạ phủ?
Hoàng Đằng?
Không đúng, Hoàng Đằng không thể ở đây, không phải y đang bị Huyết Hỏa Ma tộc đuổi giết rồi sao?
Suy nghĩ chợt lóe rồi biến mất.
Ngay sau đó, ánh đao đã hiện lên trong mắt bọn họ, phụt!
Long tộc thấy Ma tộc đứt đầu, Ma tộc cũng thấy thân thể phân liệt phun máu của cự long.
Một đao chém xuống, Lăng Vân hai đại cường tộc bị một đao của Tô Vũ song sát!
Tô Vũ cảm thấy có chút ngoài ý muốn với sự cường hãn của một đao này.
Hắn chỉ phát huy lực lượng thân thể mà thôi... À quên, lực lượng thân thể hắnbây giờ đã sánh ngang Sơn Hải, hơn nữa Khai Thiên đao là công pháp Thiên giai, một đao giết hai Lăng Vân cảnh cũng là chuyện bình thường.
Hắn nhanh chóng nhặt xác, quét dọn chiến trường, đốt cháy khí tức, sau đó lập tức rồi đi.
Nên chạy nhân lúc còn sớm, cẩn thận không sẽ bị theo dõi.
...
Tô Vũ tiếp tục tiến đến Cửu Tinh đảo.
Sau khi giết hai gia hỏa kia, hắn nhanh chóng lấy ra tinh huyết, đốt cháy thi thể, không định dừng lâu trong hải vực, hắn chuẩn bị lên Cửu Tinh đảo để tìm hiểu hành tung của Thiên Đạc và Tiểu Kim Long.
Thần văn chữ “Tĩnh” vẫn luôn mở ra, giảm bớt sự chú ý của người khác.
Tô Vũ hóa thân thành Phá Sơn ngưu, chậm rãi phi hành trên mặt biển.
Tiếp tục điệu thấp!
Phá Sơn ngưu nhất tộc là tốt nhất, vừa chạm đến tiêu chuẩn bách cường chủng tộc, có tộc trưởng là vô địch, nhưng thực lực chỉnh thể cả tộc lại không quá mạnh, chủng tộc như vậy vừa không khiến người ta khinh thường, cũng sẽ không bị người ta kiêng kị.
Đang bay, Tô Vũ đột nhiên cảm thấy ngoài ý muốn, lại có Lăng Vân theo dõi ta ư?
Tới chịu chết à?
Lăng Vân kia ẩn núp ở đáy nước, vẫn luôn đi theo hắn, Thủy Yêu tộc sao?
Hắn vẫn chưa cảm ứng được.
. . .
Cùng lúc đó.
Đáy biển, nước biển gợn sóng nhộn nhạo.
Phù Thổ Linh nhìn lên trên, Phá Sơn ngưu... rất tốt!
Tinh huyết Phá Sơn ngưu nhất tộc có giá trị không thấp.
Đúc thể hay Trúc Cơ đều dùng được, tinh huyết chủng tộc này vẫn luôn có giá rất cao.
Đáng tiếc thực lực hơi yếu.
Lăng Vân nhị trọng!
Thôi không sao, cũng dễ xử lý.
Phù Thổ Linh cảm ứng một chút, nguy cơ không lớn, cảm giác rất an toàn.
Nhưng... có cảm giác quen quen.
Trước kia ta gặp con trâu này ở đâu rồi à?
Phù Thổ Linh không nhớ rõ!
Là cường giả Ngũ Hành tộc, Ngũ Hành tộc có chút bản lĩnh đặc thù, Tô Vũ từng lãnh giáo, thời điểm Thủy Nhân đi theo hộ đạo cho hắn ở Vạn Tộc hố, nó đã cho Tô Vũ biết phương pháp dò xét một người rất đơn giản, Thủy Linh nhất tộc có cảm ứng cực kỳ nhạy bén với hơi nước trong thân thể.
Nếu đã gặp, đã quan sát rồi, khi gặp lại đối phương, dù đối phương biến hóa như thế nào thì về cơ bản vẫn có thể mơ hồ đoán ra.
Phù Thổ Linh từng gặp Tô Vũ.
Nhưng thời gian hơi lâu, vả lại gần đây gã giết chóc cũng nhiều, nào còn nhớ rõ ai với ai, bản chất của gã vẫn là Thổ Linh nhất tộc, không phải là Thủy Linh nhất tộc, gã chỉ cảm thấy có khả năng trước kia từng gặp tên Phá Sơn ngưu này mà thôi.
“Ăn chút thịt bổ thân mình nào.”
Phù Thổ Linh bơi lên mặt nước, ở chiến trường Chư Thiên có một hiện tượng cổ quái, từ ngày đầu tiên Tô Vũ tiến vào đã biết, ở nơi đây thiên tài rất dễ gặp nhau, có đôi khi hai thiên tài cách xa nhau ngàn vạn dặm, kết quả lỡ dẫm trúng một cái Truyền Tống Trận liền lập tức bị truyền tống tới gần nhau.
Giờ phút này, định lý thiên tài tương ngộ đã phát huy.
Phù Thổ Linh đang định rời đảo bỗng quay đầu gặp được Tô Vũ.
. . .
Phù Thổ Linh chuẩn bị làm một bữa ngon, ăn thịt trâu nướng.
Mà Tô Vũ cũng cảm thấy ngoài ý muốn, một Lăng Vân đi theo hắn, ngay sau đó hắn phát hiện... thần văn chữ “Kiếp” hơi nhảy lên.
Chứng tỏ có nguy hiểm nhất định.
Đùa gì vậy?
Hiện giờ tuy không thể nói là Tô Vũ giết Lăng Vân dễ như trở bàn tay, nhưng Lăng Vân bình thường khó mà khiến hắn sinh ra cảm giác nguy cơ.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!