Tô Vũ mất không ít thời gian hấp thu đao khí.
Giờ phút này, 144 khiếu huyệt của Tô Vũ đều mạnh hơn rất nhiều, còn chưa hoàn toàn lột xác phu hóa mà Tô Vũ đã cảm giác lực lượng của 144 khiếu huyệt mạnh hơn trước ít nhất 10%.
Đó còn là chưa lột xác!
Đương nhiên chỉ có đám khiếu huyệt đó cường đại.
Những khiếu huyệt này đều trải qua 27 lần đúc thân, trên thực tế, thực lực Tô Vũ đã tăng lên một ít, tương đương với 144 khiếu huyệt này đã hoàn thành lần đúc thứ 28 trước.
Tô Vũ bắt đầu nghịch chuyển nguyên khiếu.
Ngay sau đó, tử khí trầm trầm!
Tô Vũ nhanh chóng điều khiển tử khí ăn mòn thi thể Nhật Nguyệt trước mắt.
Trong thi thể còn một ít tinh huyết, thi thể cũng rất cường đại!
Tử khí ăn mòn, trong chốc lát vậy mà không ăn mòn được bao nhiêu, hắn đã dùng hết sức lực, ăn mòn từng chút một, đặc biệt là mặt, tốt nhất phải hủy đến không nhìn ra là ai mới được!
Tránh cho bị người Thiên Nghệ Thần tộc nhận ra!
Không bao lâu sau, tử khí bắt đầu tràn ngập toàn bộ thi thể.
. . .
Khi Tô Vũ đang dùng tử khí bao bọc toàn bộ thi thể.
Trong đáy biển sâu, có một tòa cổ thành tĩnh mịch tọa lạc nơi đây.
Khoảng cách đến chỗ Tô Vũ không xa, nhưng nó nằm quá sâu, Tô Vũ vẫn chưa tra xét đến.
Trong tòa cổ thành tĩnh mịch.
Một tượng đá đột ngột mở mắt!
Nó ngẩng đầu nhìn lên.
Ngay sau đó, Nhật Nguyệt trong mắt luân chuyển, không gian thay đổi.
“Tử Linh...”
Nó lẩm bẩm, đây là một tượng đá giống như sư tử biển, tượng đá nhìn lên trên, hơi ngây người, Tử Linh chạy ra ngoài ư?
Kỳ lạ thật.
Có trí tuệ?
Không, phải nói là cực kì thông minh.
Lấy đâu ra thi thể Nhật Nguyệt bát trọng để ăn mòn vậy?
Để làm gì?
Tử Linh... không thể ra khỏi cổ thành.
Nó đã ra ngoài thế nào?
Tượng đá này ngơ ngác, có lẽ do đã nhiều năm không tỉnh, không mở mắt nhìn thế giới nên nhất thời nó có chút hoảng hốt.
Ngay sau đó, ánh mắt tượng đá trở nên lạnh lùng!
Tử Linh!
Trong mắt, thần quang chợt lóe, bộc phát ra uy lực muốn đánh chết Tử Linh.
Đúng lúc này, thần văn chữ “Kiếp” của Tô Vũ nhảy lên lợi hại, hắn giật nảy mình vì kinh sợ, làm sao vậy?
Cùng lúc đó.
Tiểu nhân trong trái tim hắn bừng tỉnh!
Má nó!
Cái quỷ gì?
Tiểu nhân lập tức phán đoán tình huống, thầm mắng một tiếng, nhanh chóng phá vỡ thời không rồi lao ra khỏi trái tim, đạp không mà đi, khi Tô Vũ hoàn toàn không thấy được gì thì nó đã đến đáy biển.
Ngay sau đó, nó xuất hiện ở cửa cổ thành đáy biển.
Tượng đá kia nhìn về phía nó.
“Hắn không phải Tử Linh!”
Tiểu nhân nói chuyện.
Tượng đá nhìn nó, không hề coi trọng, Nhật Nguyệt trong mắt luân chuyển, thời gian chảy ngược, trong mắt nó đột nhiên xuất hiện cảnh tượng Tô Vũ nghịch chuyển nguyên khiếu, hóa thành Tử Linh.
Lại nhìn tiểu nhân này, thanh âm tượng đá có chút huyền diệu, chậm rãi nói: “Ta cảm nhận được hương vị Thiên Diệt, Vân Tiêu...”
“Đúng vậy, hắn mới rời khỏi chỗ bọn họ!”
“Hắn... Là người sống...”
Tượng đá lẩm bẩm, rồi lại nhìn về phía tiểu nhân, ngữ khí khác thường: “Hậu duệ của ngươi?”
“Không, nhặt được trên đường!”
Tượng đá mở to hai mắt nhìn, “Đi đường cũng có thể nhặt được người như vậy sao?”
Đã bao nhiêu năm rồi?
Chẳng lẽ hiện tại bên ngoài đều là người thế này?
Thần kỳ thật!
“Hắn từng mở chu thiên khiếu huyệt, ngũ hành thần quyết, hình như còn biết cả phương pháp cổ đúc của Thực Thiết nhất tộc... Hiện tại, ai ai cũng như thế này sao?”
Rất lâu rồi tượng đá chưa từng tỉnh lại!
Đành chịu thôi, tòa cổ thành này chìm nghỉm dưới đáy biển từ thời đại thượng cổ tới tận bây giờ.
Vô số năm qua, tượng đá chưa tỉnh lại lần nào.
Dù có vô địch phát hiện nó thì cũng không chủ động nói chuyện, đều chỉ đảo qua rồi đi, gặp mấy cổ thành này, nếu không có việc gì thì đừng vào, đi vào cũng không có tác dụng gì.
Tượng đá nghi hoặc, hiện giờ thương hải tang điền, ngoại giới toàn là thiên tài như thế sao?
Ở thượng cổ chẳng có mấy kẻ có thể mở chu thiên khiếu huyệt.
Bằng không thì cũng không có việc Cổ Hoàng chúc mừng khi có người hoàn thiện việc khai mở 360 nguyên khiếu.
Đây là đãi ngộ tuyệt thế thiên kiêu mới có.
Tiểu nhân cũng nghi hoặc: “Ngươi đã ngủ say bao lâu rồi?”
“Bao lâu à?”
Tượng đá hoảng hốt, Nhật Nguyệt trong mắt luân chuyển, thời gian trôi nhanh, sau một lúc lâu, nó lẩm bẩm: “Đã lâu lắm rồi. Lần cuối cùng gặp mặt Thiên Diệt... đã qua... 8000 lần triều tịch?”
Nó không nhớ rõ ràng, chỉ tính toán đại khái.
Nó không biết mình đã ngủ say bao lâu, chỉ mơ hồ có chút ấn tượng, qua hơn 8000 triều tịch, cũng có lẽ là hơn 9000?
Ai mà nhớ rõ được chứ!
“Triều tịch tiếp theo sắp tới rồi!”
Thấy ánh mắt nó nhìn về phía hải dương bên trên, tiểu nhân nhanh chóng hiểu ra: “Lần triều tịch sắp tới... ý ngươi là Tinh Vũ phủ đệ sắp mở ra à? Vậy thì thật lâu, 8 -9 vạn năm.”
Một triều tịch là một lần Tinh Vũ phủ đệ mở ra, 10 năm một lần, vậy là 8 - 9 vạn năm!
Quả nhiên là xa xăm kinh người!
Đây cũng là lần đầu tiên tiểu nhân biết cổ thành tồn tại lâu như vậy, không, có lẽ cổ thành đã có mặt từ lâu hơn nữa, vị trước mắt này nói đến lần gặp mặt cuối cùng, có lẽ trước đó, cổ thành cũng đã tồn tại.
Nó còn muốn hỏi vài câu, tượng đá đã nhẹ giọng nói: “Ta ngủ đây, Nhân tộc phía trên kia... ít đổi tử khí thôi, hiện giờ tử khí còn yếu nên không sao, đến khi cường đại rồi có lẽ sẽ mở ra Tử Linh thông đạo, không có Thánh thành trấn áp, hắn sẽ bị Tử Linh tộc theo dõi!”
Dứt lời, tượng đá lại nhắm mắt ngủ say.
Tiếp tục ngủ, tiếp tục mơ hồ đi! Quản thế sự làm gì?
Tiểu nhân thấy nó lại ngủ say đành bất đắc dĩ quay trở về.
Trở về chỗ cũ... Tiểu nhân càng bất đắc dĩ hơn.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!