“Tần Hạo!”
Giờ phút này, Tô Vũ cảm thấy ngoài ý muốn, vị này cũng muốn đến Cửu Tinh đảo à?
Chuyện gì vậy?
Vì sao mọi người ta gặp đều muốn đi tới đó?
Ta còn chưa đến, hiện giờ một đám Nhật Nguyệt đã chạy tới, ta còn đi làm gì?
Tô Vũ cạn lời, quan sát cẩn thận từ xa, nhìn bốn phía, trong lòng hắn tự hỏi, vì sao tất cả đều chạy tới Cửu Tinh đảo?
Chẳng lẽ bên kia xuất hiện thứ gì tốt khiến mọi người đều muốn chiếm lấy?
Tô Vũ trầm tư, đó là thứ gì?
Ta có nên đi hay không?
Cường giả như Tần Hạo mà còn đi, cường giả cưỡi ưng khổng lồ ban nãy chắc cũng vậy, còn có cự long bị Tần Hạo đâm trọng thương, có phải cũng định chạy đến đó không?
“Chẳng lẽ xuất hiện bảo vật kinh thiên động địa nào đó?”
Tô Vũ không biết gì cả, giờ phút này, hắn chỉ có thể đi một bước tính một bước, đến Thiên Hà đảo xem tình huống trước rồi tính.
Nếu tình hình không ổn, hắn sẽ lập tức rời đi!
Đương nhiên, nếu Nhật Nguyệt đại chiến thì hắn sẽ xem tình huống có thể cầu phú quý trong hung hiểm hay không!
Ý nghĩ này thực bình thường, cường giả đại chiến, làm thiên tài, chẳng lẽ không được đi kiếm lời hay sao?
Dễ dàng bị giết thì đã không phải là thiên tài.
Không bị giết, đương nhiên sẽ được lợi.
Thiên tài không đến nơi hỗn loạn, nơi nguy hiểm, vậy thì chẳng có ý nghĩa gì.
Nếu đại chiến quá mức nguy hiểm, vậy hắn sẽ tìm cái cổ thành mà đến chơi, xem xem có thể lặp lại chiêu cũ, xử lý đám đối thủ một mất một còn hay không.
“Phải giết Đạo Thành, huyết hải thâm thù! Mặt khác, Băng Tuyết Thần tộc, Lôi Đình Thần tộc, Tam Nhãn Ma tộc, Lục Dực Thần tộc, Long Tằm tộc, Huyền Khải tộc... Gặp được đều giết!”
Tô Vũ tính toán, chà, hắn có không ít kẻ thù.
Đó là còn chưa tính đám tiểu tộc không nhớ rõ, hắn giết quá nhiều gia hỏa ở cổ thành, dù những chủng tộc kia không tìm Tô Vũ báo thù, Tô Vũ cũng sẽ tìm đến bọn họ.
Người khác không nói, nhưng Lục Dực Thần tộc... Tô Vũ hận nhất chủng tộc này.
“Thật phiền toái!”
Tô Vũ suy nghĩ, rốt cuộc hắn nên ngụy trang thành ai.
Tốt nhất là số lượng ít, chiến lực mạnh, còn không dễ tùy tiện bị gây hấn.
“Cổ tộc là tốt nhất!”
Tô Vũ suy nghĩ mãi, bỗng nhiên sinh ra ý niệm này, hắn chưa gặp nhiều cổ tộc, nhưng ngoài Cục lông nhỏ ra thì hắn từng gặp một loại khác, Thực Thiết thú!
Đó hẳn cũng là cổ tộc!
Rất cường đại!
Thực Thiết thú ở Đại Minh phủ, thực lực của nó là Sơn Hải đỉnh phong, nhưng Nhật Nguyệt không đánh được nó, rất đáng sợ.
“Thực Thiết thú... Có lẽ có thể giả mạo, cũng không biết số lượng chủng tộc này có nhiều không? Có thể gặp phiền toái hay không?”
Nếu số lượng quá nhiều, vậy thì lực uy hiếp không mạnh, số lượng quá ít... Cũng hơi phiền toái. Nhiều thêm một kẻ, chủng tộc ấy sẽ để ý.
“Không đúng, Nhân tộc có mà!”
“Bây giờ còn có ba Thực Thiết thú nhỏ.”
“Nếu không... Ta giả làm con của Thực Thiết thú trưởng thành kia?”
Tô Vũ thầm nhủ, nếu bị cường giả Thực Thiết thú tìm tới thì hắn liền nói mình là con của Thực Thiết thú ở Đại Minh phủ.
Là thiên tài Thực Thiết nhất tộc lưu lạc bên ngoài?
Tuy nghĩ vậy, Tô Vũ vẫn tạm thời chưa ngụy trang, tới Thiên Hà đảo đã rồi tính.
. . .
Tô Vũ hành tẩu trên mặt biển thật lâu, nhưng từ sau khi gặp Tần Hạo thì hắn không còn gặp cường giả nào khác, không biết có phải vì không muốn cùng đường với Tần Hạo mà các cường giả đã thay đổi lộ tuyến tránh đi hay không.
Hoặc là Tô Vũ đã đi lệch khỏi quỹ đạo tới Cửu Tinh đảo, cho nên mới tránh được đám cường giả, tóm lại hành trình kế tiếp thuận buồm xuôi gió, không gặp Nhật Nguyệt, nhưng gặp mấy đại yêu Sơn Hải.
Cũng may, đại yêu Sơn Hải nơi đây đều không quá điên cuồng, có con vừa gặp Tô Vũ đã nhanh chóng tránh đi.
Có con đuổi giết một hồi, Tô Vũ nhanh chóng trốn chạy, nó cũng không truy đuổi đến cùng.
Nơi xa, một đảo nhỏ xuất hiện, hồng quang nối liền thiên địa.
Đó chính là Thiên Hà đảo!
. . .
Thiên Hà đảo rất lớn.
Nói là đảo, trên thực tế ở trong Tinh Thần hải, bất luận đại lục nào cũng đều được tính là đảo nhỏ, chủ yếu là bởi vì Tinh Thần hải quá rộng.
Thiên Hà đảo, tính diện tích thì chỉ sợ rộng đến 300 vạn km vuông trở lên.
Nhưng trong Tinh Thần hải có rất nhiều đảo nhỏ như vậy.
Ở Thiên Hà đảo cũng có một lối vào giới khác.
Nhưng thực lực giới vực đó không mạnh, hơn nữa tương đối trung lập, kỳ thật Tô Vũ cũng quen chủng tộc này, Minh Quang điểu nhất tộc, Tịnh Nguyên quyết của hắn chính là học được từ tộc này.
Có thể tinh lọc nguyên khí!
Minh Quang điểu nhất tộc xem như chủng tộc hoà bình, mà muốn không hòa bình cũng không được, thực lực yếu kém, nhưng vì xem như chủng tộc y sư, khi các tộc đại chiến, có vài cường giả Minh Quang điểu nhất tộc sẽ hỗ trợ trị liệu, cuộc sống cũng vì vậy mà khá an nhàn.
Tuy rằng có một vài chủng tộc có ý đồ với chúng nó, nhưng không tiện trắng trợn tấn công, những năm gần đây, chúng hoạt động rất sôi nổi trên Thiên Hà Đảo.
Giờ phút này trên Thiên Hà Đảo, không ít cường giả tiểu tộc cũng xuất hiện.
Bọn chúng không dám đi lên Cửu Tinh đảo.
Vị trí trung tâm Thiên Hà đảo là thông đạo Minh Quang giới, mấy năm nay Minh Quang điểu nhất tộc đã thành lập một tòa đại thành, đó là Minh Quang thành.
Tòa thành này mở ra với bên ngoài.
Minh Quang điểu nhất tộc nhờ mở tòa thành trên đảo nhỏ này mà kiếm lời không ít, cũng bồi dưỡng được một ít đỉnh cấp thiên tài, nhưng so với thiên tài đại tộc thì chênh lệch vẫn rất lớn.
Đã nhiều ngày, theo sự hội tụ cường giả các của tộc, bầu không khí an nhàn nhiều năm nay của tòa đại thành này cũng trở nên khẩn trương căng thẳng hơn.
Nhưng Minh Quang điểu nhất tộc đã quen rồi, cách mỗi mười năm liền có một lần biến cố như vậy.
Bởi vì từ đây tiến lên, đi qua Cửu Tinh đảo tiếp tục tiến về phía trước, sẽ đến phạm vi của Tinh Vũ phủ đệ.
. . .
Tô Vũ đi tới Thiên Hà đảo trong tình huống như vậy.
Lúc bước lên đảo nhỏ kia, Tô Vũ liền cảm nhận được lực lượng quang minh, rất mơ hồ, là lực lượng Minh Quang giới thẩm thấu ra, cảm giác cũng không tệ lắm.
Tô Vũ phán đoán, có khả năng Minh Quang giới cũng đang thẩm thấu khắp đảo nhỏ này.
Nếu có thể nạp đảo nhỏ vào phạm vi Minh Quang giới, vậy chủng tộc ngoại lai sẽ chịu một ít lực áp chế.
Nhật Nguyệt đối phương có lẽ có thể nghênh chiến vô địch tại đây.
Không thể không nói, cho dù là tiểu tộc thì cũng có tính toán và kế sách của riêng mình.
Tô Vũ không cảm nhận được bất cứ lực áp chế nào, có lẽ là lực lượng thẩm thấu không mạnh, cũng có thể bởi vì hắn là Nhân tộc, có lực áp chế nhưng hắn không cảm thụ được.
Trung ương đảo nhỏ có một tòa thành.
Quanh thành trì có một ít thành trấn thôn xóm.
Không biết là có người ngoài đến dựng, hay vốn đã tồn tại, chiến trường Chư Thiên mở ra ngàn năm trước, kỳ thật có một ít chủng tộc nguyên sinh sinh tồn ở đây, nếu không, Liệp Thiên các không có khả năng thành lập.
Liệp Thiên các, dựa theo tư liệu ghi lại, có khả năng sau khi phong tỏa chiến trường Chư Thiên ở thời đại Thượng Cổ, những gia hỏa đó vẫn luôn sinh sống tại đây.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!