Mà lúc này, bên khu vực Đúc Binh sư vẫn còn có một tấm phiếu chưa ai chọn.
Đương lúc mọi người ở đây đều thấy khó xử, Triệu Lập bất chợt đi tới, lớn tiếng quát: "Làm gì vậy? Mau bỏ phiếu đi. Trực tiếp chọn phương án thứ hai là được. Muốn sưu hồn thì cùng một chỗ lục soát! Nếu các ngươi khó xử thì để ta quyết, coi như ta làm chủ! Các ngươi sợ nhưng ta thì không.”
Nghe vậy lập tức có vô số người nhìn về phía Triệu Lập.
Triệu Lập hừ một tiếng, mặc kệ ánh mắt như dao găm tới của Chu Phá Trùng, ông tức giận quát: "Nhìn cái gì? Ta cứ chọn số 2, thì làm sao? Triệu gia ta đời đời đúc binh, người thiếu nợ ân tình của Triệu gia có một đống lớn. Năm xưa phụ thân ta đúc binh rất hiếm khi lấy tiền, bây giờ ta quăng cái phiếu, các ngươi còn dám giết chết ta?"
Triệu Thiên Binh câm nín, vị sư đệ này đúng là vì Tô Vũ mà phát điên rồi.
Cứ việc bất đắc dĩ, nhưng Triệu Thiên Binh vẫn mở miệng hùa theo: "Vậy liền chọn phương án thứ hai. Mọi người đã muốn phá án, lại muốn công bằng một chút, thế thì nên chọn phương án thứ hai. Dĩ nhiên lần này chỉ đại biểu cho ý kiến của sư huynh đệ bọn ta, không có nghĩa là đại biểu cho ý tứ của Đúc Binh sư nhất mạch, nếu mọi người cảm thấy không ổn, vậy thì có thể thu hồi tấm phiếu này."
Hồ Kỳ nói thẳng: "Ta đồng ý, chọn phương án thứ hai đi."
Mặc dù bà vẫn cảm thấy rất kỳ quái trước quyết định lựa chọn phương án thứ nhất của Tô Vũ, nhưng hiện tại bà phải lựa chọn đứng về phía mấy người Triệu Lập bên này, tránh cho hai người bọn họ lâm vào cảnh một mình đối đầu với cả hệ Đúc Binh sư.
Trần lão của Đại Hạ phủ lãnh đạm cất tiếng: "Ta cũng đồng ý lựa chọn cách số hai!"
"Ta cũng thế."
"..."
Có mấy vị Đúc Binh sư không nói gì, bất quá vài vị địa giai đều đã nói lựa chọn phương án số hai, vậy thì xem như kết quả đã định.
Đương nhiên, ở trong mắt mọi người thì Đại Hạ phủ tất nhiên sẽ lựa chọn phương án số hai, Đúc Binh sư nhất mạch đã lựa chọn số hai rồi, Đại Minh phủ bên này... Rất có thể cũng sẽ lựa chọn tương tự, cả Đại Tần phủ cũng thế.
Tính được thì ít nhất có 4 đại phủ sẽ chọn hai.
Chiến Thần điện, khả năng cũng là hai.
Dù sao thì việc xét xử này vốn không có quan hệ mấy với Chiến Thần điện, mà để duy trì công bằng thì lựa chọn phương thức số hai cũng tương đối hợp lý.
Cái kia chính là ít nhất 5 phiếu!
Ngọc phù trong tay Diệt Tằm vương càng lúc càng nhiều.
Lúc cầm đến ngọc phù của Đại Minh phủ, trong lòng Diệt Tằm vương khẽ động, ông không nói gì, chỉ tiện tay đảo loạn đống ngọc phù kia lên.
Trước mặt ông đã có tổng cộng 35 cái.
Lại qua một hồi, mấy đại phủ cuối cùng như Đại Chu phủ, Đại Tần phủ... đều lần lượt nộp ngọc phù lên.
Lúc này, trước mặt Diệt Tằm vương đã có trọn vẹn 40 viên ngọc phù, bao gồm cả ngọc phù của chính ông.
Ngay lập tức, tất cả mọi người đều đổ dồn ánh mắt nhìn về phía Diệt Tằm vương.
Mọi người để ông chủ trì, đó là bởi vì ông không phải khai phủ chi vương, thái độ hành xử sẽ trung lập rõ ràng.
Rất nhiều người đều đoán, có lẽ bản thân Diệt Tằm vương sẽ lựa chọn phương án số ba, từ bỏ quyền bỏ phiếu.
Mà giờ khắc này, Diệt Tằm vương tiện tay ném viên ngọc phù của chính mình vào một mớ trên bàn, không ai thấy được trên đó viết cái gì, chỉ một mình ông biết trên viên ngọc phù này đã viết số một, ông tán thành sưu hồn Phong Kỳ.
"Toàn bộ đã bỏ phiếu xong."
Diệt Tằm vương dứt lời liền tiện tay đem những viên ngọc phù kia ném lên trên không, 40 viên ngọc phù cấp tốc xoay tròn, tốc độ quay nhanh kinh người, giờ phút này, ngay cả hai vị vô địch còn lại cũng đều không thấy rõ ràng lắm con số được viết trên đó.
"Vì không muốn Đại Hán vương cùng Đại Tống vương biết người nào chọn cái gì nên ta không để họ xem, miễn cho bất đồng ý kiến rồi lại bị bọn hắn trả thù.”
"Còn ta thì mọi người yên tâm, ta lại không khai phủ, hậu đại cũng không, chỉ có mỗi mấy nời học sinh, chuyện khác đều không liên quan gì tới ta, vả lại học sinh của ta đều là Chiến giả. Cho nên ta làm việc cực kỳ công bằng.”
Diệt Tằm vương cười tủm tỉm nói: "Mọi người không tò mò xem kết quả cuối cùng là như thế nào à?"
"..."
Mọi người yên lặng nhìn ông, nói nhảm!
Mấu chốt là ngài đã thông báo đâu!
Diệt Tằm vương không vội, cười ha hả nói: "Nói thật, vụ bỏ phiếu này phải chơi từ từ mới thú vị. Bây giờ ta sẽ mở lần lượt từng cái, cho mọi người có cảm giác hồi hộp một chút!"
Cũng không cho những người khác cơ hội phản bác, ông đã lập tức cầm một viên ngọc phù lên, lớn giọng thông báo: "Cái này không biết là của quý phủ nào, chọn số một, sưu hồn Phong Kỳ!"
Mọi người yên lặng, không ai lên tiếng.
"Phiếu thứ 2, vẫn là một, xong, Phong Kỳ, ta cảm thấy có khi chỉ một mình ngươi phải tiếp nhận sưu hồn!"
"Phiếu thứ 3, vẫn là một. Chậc chậc, các ngươi thật hung ác. Chu Phá Trùng, tiểu tử ngươi vừa đến đã cải biến đại thế, ghê gớm thật!"
"Viên thứ 4, là ba, không sai, lại có thể là ba. Người nào chọn vậy, không được a, thế mà lại chọn cách lấy lòng đôi bên. Đúng là cỏ đầu tường, thật ba phải!"
"..."
Không ít người dở khóc dở cười nhìn ông, chọn phương án số ba liền là cỏ đầu tường rồi?
Ngài thì sao?
Ngài chọn phương án nào?
...
Dưới đài, Tô Vũ ngả lưng dựa vào ghế, không nói một lời, chỉ lẳng lặng quan sát Diệt Tằm vương đang kiểm phiếu tại đài cao bên trên.
Lá phiếu thứ 18, lại chọn số ba!
Đến tận đây thì đã có 10 phiếu chọn một, 3 phiếu chọn hai và 5 phiếu chọn ba.
1, đại biểu phái địch Hạ.
2, đại biểu phái thân Hạ.
3, trung lập phái.
Nhưng mà hiện tại chênh lệch giữa các phiếu cách xa rất lớn.
Phía bên trên, Diệt Tằm vương cũng lắc đầu nói: "Đáng tiếc, tiếp tục, phiếu thứ 19, cũng chọn ba!"
"Phiếu thứ 20, chọn hai!"
"Mới kiểm một nửa số phiếu mà một mình Phong Kỳ ngươi đã thu về 10 phiếu rồi. Trương Dĩnh, mấy người các ngươi thì mới chỉ có 4 phiếu, xem ra không cần sưu hồn!"
Diệt Tằm vương cười ha hả nói: "Thật đáng tiếc, ta còn muốn lục soát ký ức của mấy người chơi thử đây."
"Diệt Tằm, nhanh lên một chút!"
Đại Hán vương khẽ thúc giục.
Diệt Tằm vương cười rộ lên, tiếp tục xướng phiếu.
Rất nhanh, số phiếu đã đạt đến 30 lá.
Diệt Tằm vương thong thả tổng kết: "14 phiếu chọn một, 7 phiếu chọn hai, 9 phiếu chọn ba! Còn thừa lại 10 phiếu, nếu có thêm 2 phiếu chọn một thì đấy chính là kết cục của Phong Kỳ!"
Trung lập đã đạt đến 9 phiếu.
Tổng cộng có 31 phiếu, 16 phiếu liền xác định.
Mấy người Nguyên Khánh Đông nhẹ nhàng thở hắt ra.
Còn thừa lại 10 phiếu, thắng chắc rồi!
Kiểu gì Phong Kỳ cũng sẽ có 2 phiếu, hoặc không thì nhiều phiếu chọn phe trung lập một chút cũng chẳng sao, bọn họ xem như an toàn.
Khoảng cách rất lớn!
"Phiếu 31, số hai, ha ha ha, Phong Kỳ, ngươi may mắn thoát qua một kiếp!"
"Phiếu 32, vẫn là số hai, chậc chậc, Phong Kỳ, ngươi lại thoát qua một kiếp rồi!"
"..."
Trong đại điện, Phong Kỳ có chút bất đắc dĩ, nửa ngày sau mới nói: "Đại nhân, vô luận là một hay hai thì ta đều sẽ bị sưu hồn mà!"
Ta làm sao lại thoát qua một kiếp rồi?
Diệt Tằm vương sững người, sau một khắc mới phá lên cười lớn, "Vâng vâng vâng, không sai, ngươi là chạy không thoát khỏi, thế thì xem vận mệnh của Nguyên Khánh Đông bọn hắn thôi!"
"Phiếu 32, vẫn là số hai, chậc chậc, Phong Kỳ, ngươi lại thoát qua một kiếp rồi!"
"..."
Trong đại điện, Phong Kỳ có chút bất đắc dĩ, nửa ngày sau mới nói: "Đại nhân, vô luận là một hay hai thì ta đều sẽ bị sưu hồn mà!"
Ta làm sao lại thoát qua một kiếp rồi?
Diệt Tằm vương sững người, sau một khắc mới phá lên cười lớn, "Vâng vâng vâng, không sai, ngươi là chạy không thoát khỏi, thế thì xem vận mệnh của Nguyên Khánh Đông bọn hắn thôi!"