Lúc này, Cục lông nhỏ bỗng bay ra, nó nhìn chằm chằm thanh văn binh kia, nước miếng ứa ra khóe miệng, lẩm bẩm luôn mồm: “Thơm, thơm quá, thơm lắm luôn.”
Muốn ăn!
Thiên địa quỷ thần ơi, ta rất muốn ăn!
Trong văn binh này có một Chủ Thần văn. Hơn nữa còn được uẩn dưỡng mấy chục năm!
Tô Vũ vội quát: “Cút về!”
Cục lông nhỏ lưu luyến, nhưng vẫn đành phải bay trở về.
Triệu Lập liếc mắt một cái, không thèm để ý, tiếp tục nói: “Ngươi đúc binh của ngươi, ta bắt đầu trù bị, hiện tại ở trong bí cảnh có thần văn Nhật Nguyệt đỉnh cấp, vô địch có thể tra xét tiến vào, nhưng một khi tra xét, bí cảnh có khả năng xảy ra biến cố, nếu vô địch dám tra xét làm hỏng bí cảnh của ta, ta sẽ tìm kẻ đó tính sổ.”
Còn vấn đề tính sổ thế nào?
Ta sẽ đâm đầu chết ở cửa nhà gã!
Dù là vô địch, ta chết ở cửa nhà thì gã cũng thấy chán ghét, ghê tởm chết gã đi.
“Lão sư, có cần tài liệu gì không?”
“Không cần, vài thứ lần trước ngươi mang về cho ta là đủ rồi, thiếu vài thứ không quan trọng cũng không sao.”
Ông vừa nói vậy, Tô Vũ liền lấy ra một đống tài liệu khác, “Lão sư, ta không mua nhiều lắm, tài liệu chỉ tốn 10 vạn điểm công huân, ngài xem có gì cần dung không?”
“...”
Triệu Lập liếc mắt nhìn hắn, hừ một tiếng.
Bố thí ai đấy?
Ta thiếu tiền à?
Rồi rồi, đúng là ta hơi túng thiếu một chút.
Má nó!
Tên khốn này đến Đại Minh phủ kiếm một đống tiền, mua một phát là 10 vạn điểm công huân, nhớ trước đây khi ngươi nhập học, vì mấy chục điểm công huân mà còn cố ý hỏi ta khi nào được nhận khen thưởng kìa.
“Bớt nói nhảm đi!”
Triệu Lập quát, “Nhanh đúc binh, nguyên khí đã có đủ, nơi đây khôi phục nguyên khí và ý chí lực đều rất nhanh, phá cảnh trong nguyên khí bí cảnh cũng đơn giản, ngươi đúc thân hay thăng cấp ý chí lực cũng được, đều sẽ thuận lợi hơn.”
Dứt lời, ông lại dặn dò: “Còn nữa, ta phải nhắc nhở ngươi, ngươi mau chóng hoàn thành thủ đoạn chuyển tiếp nguyên khí và ý chí lực, lần này đúc binh có lẽ phải mấy ngày liên tục, hiện tại ngươi có thể kiên trì mấy ngày sao?”
Tô Vũ không nói gì, hắn không thể, trừ phi thành công chuyển tiếp.
Áp lực quá lớn!
Hắn cảm thấy mình khóc không ra nước mắt, “Lão sư, vậy lẽ ra ngài nên chờ ta hoàn thành rồi mới giải phong chứ!”
“Không có áp lực thì lấy động lực đâu ra!”
Vẻ mặt Triệu Lập đạm nhiên, “Ngươi chẳng thiếu cái gì, chỉ thiếu chút áp lực, để ta giúp ngươi! Nếu đúc binh thất bại, chắc ta không chết được, thần văn phá hủy phản phệ mà thôi, cùng lắm thì rớt cấp, rớt đến Lăng Vân sơ kỳ là cùng, chuyện nhỏ.”
Tô Vũ bất đắc dĩ, thật vậy sao?
Vậy mà kêu là chuyện nhỏ?
Triệu Lập bảo cho hắn áp lực thì đó là làm thật, không hàm hồ chút nào.
Thật muốn sai Cục lông nhỏ đi ăn thần văn của ngài quá!
Thôi thôi, kỳ thật Chủ Thần văn của Triệu Lập đã thăng cấp tới tứ giai, nhưng thần văn bị văn binh hạn chế, không thể trở về, hoặc có thể nói Văn binh chính là Chủ Thần văn.
Văn binh không thể thu hồi, tương đương không thể thu hồi thần văn.
Triệu Lập mặc kệ hắn, bắt đầu trích xuất một ít tài liệu, làm công tác chuẩn bị giai đoạn trước.
Tô Vũ không chần chờ, hắn ngồi xuống, tiếp tục công tác rèn đúc.
Phanh phanh phanh!
Tiếng gõ không ngừng vang lên, lúc này Tô Vũ không làm như lời Triệu Lập nói là hao hết mới thay đổi, không đúc được một hồi hắn đã bắt đầu thay đổi ý chí lực sang nguyên khí, Triệu Lập khẽ nhíu mày, “Ngươi làm như vậy Văn Binh rèn ra sẽ có quá nhiều tiết điểm, chế tạo ra được cũng không tốt.”
Tô Vũ không ngẩng đầu lên, chỉ nói: “Đánh xong lại nấu lại, vậy không phải được rồi sao, ta thử thay đổi xem sao, đợi hao hết mới thay đổi dễ xảy ra vấn đề, thời gian cũng quá dài.”
Triệu Lập nghe thế liền giật mình ngẫm nghĩ.
Cũng đúng!
Trước kia ông đều là hao hết mới đổi, có lẽ có một vài tư tưởng cố hữu quấy phá, không đến sức lực cuối cùng thì không cần thay đổi, nếu không phẩm chất sẽ giảm xuống, ông đúc binh đều là theo đuổi tận thiện tận mỹ.
Mà Tô Vũ không để ý tới kết quả, hắn chỉ quan tâm quá trình và thủ đoạn.
Hai người có quan điểm khác nhau.
...
Trong lúc Tô Vũ đúc binh.
Hắn không hay biết mình đã nổi danh!
Không, chính xác là Thôi Lãng đã nổi danh!
Động tĩnh của Triệu Lập không nhỏ, dọn đi nguyên khí bí cảnh, văn binh lở lửng trên không, mà nay, Đúc Binh sư một vài đại phủ thu được tin tức đã bắt đầu chạy tới, bao gồm Triệu Thiên Binh của Đại Chu phủ cũng đang nhanh chóng chạy về đây.
Nghe đồn lần này Triệu Lập đúc binh là bởi vì cảm thấy Thôi Lãng có hy vọng trợ giúp được ông, cho nên chuẩn bị liên thủ với Thôi Lãng cùng nhau đúc binh!
Chính vì vậy Thôi Lãng đã hoàn toàn nổi danh.
Đệ tử ký danh của Ngưu Bách Đạo, Đằng Không cửu trọng, Đúc Binh sư Huyền giai sơ đẳng, hiện tại có thể là Huyền giai trung đẳng.
Có thủ đoạn rèn đúc đặc thù, được Triệu Lập coi trọng.
35 tuổi không tính quá lớn.
Đương nhiên Thôi Lãng nổi danh nhất là vì thông đồng với cháu gái của Trình Mặc Đại Đường phủ. Trình Mặc là Nhật Nguyệt cửu trọng, một viên Định Hải Thần Châm của Đại Đường phủ, một cường giả tiếp cận vô địch.
Thực lực không kém gì Phủ chủ các đại phủ.
Mà nay tin tức Thôi Lãng rời khỏi Đại Minh phủ, trợ giúp Triệu Lập đúc binh đã truyền đến ồn ào huyên náo, có người nói, một khi Triệu Lập đúc binh thành công, kẻ hỗ trợ đều sẽ nhận được lợi ích rất lớn.
Không phải chưa từng có ai đúc văn binh, cũng không phải quá hiếm thấy, các đại phủ đều có một ít.
Nhưng văn binh của Triệu Lập không giống vậy.
Kỳ thật ông không đúc văn binh, mà là hình thức ban đầu của thiên binh, hai thứ này khác nhau.
Thiên binh, bất luận là kiện thiên binh nào thì đều là thứ khó lường.
Bách Đạo Các của Đại Minh phủ chính là thiên binh, sau đó chế tạo ra siêu cấp ngọc cảm ứng cũng xem như bán thiên binh, đương nhiên, bán thiên binh phụ trợ càng hiếm có hơn thiên binh, vậy nên có thể nói là không kém gì thiên binh.
Đại Hạ phủ cũng có thiên binh, nhưng không phải thiên binh thuần túy, kỳ thật thông thiên kính chính là thiên binh, nhưng trong đó khảm rất nhiều thần văn, bản thân nó không tính là thiên binh, có thần văn phụ trợ mới làm thông thiên kính trở thành thiên binh.
Mà nay, hai vị Đúc Binh sư Huyền giai muốn đúc hình thức ban đầu của thiên binh!
Tin tức truyền ra, Đúc Binh sư cả Nhân cảnh đều hứng thú, kể cả Đại Minh phủ cũng có cường giả và Đúc Binh sư tiến đến, rốt cuộc lần này Đúc Binh sư Đại Minh phủ cũng tham dự.
...
Đại Minh phủ.
Hồ Kỳ tự mình mang đội.
Vương phó phủ trưởng lo lắng cho sự an toàn của bà nên cũng đi theo.
Hai vị Nhật Nguyệt cảnh! Mang theo một ít thiên tài Đúc Binh hệ, có lão sư, cũng có học viên.
Bạch Tuấn Sinh là một trong số đó.
Giờ phút này, Bạch Tuấn Sinh chấn động: “Thôi Lãng sư huynh thăng cấp Đúc Binh sư Huyền giai khi nào? Vậy mà còn hợp tác đúc văn binh với Triệu Lập đại sư, còn không phải văn binh bình thường, hắn trâu bò vậy ư?”
Hồ Kỳ không nói gì.
Bên cạnh, một vị lão sư cũng cảm khái: “Thôi Lãng thật tài giỏi, vô thanh vô tức thăng cấp tới Huyền giai, còn là Huyền giai trung đẳng! Lúc này dù thành công hay thất bại, hắn đều sẽ có thu hoạch không nhỏ, đúc hình thức ban đầu của thiên binh, một khi thành công, hắn chắc chắn sẽ có thu hoạch, có lẽ có thể mượn lần này để bước vào Huyền giai cao cấp, thậm chí Huyền giai đỉnh phong.”
Hồ Kỳ vẫn im lặng, trong lòng lại có chút chấn động.
Bà biết Tô Vũ thiên phú không tồi, nhưng không nghĩ gia hỏa này lại biết đúc binh.
Hơn nữa còn là đúc huyền binh!
Bà không rõ chuyện này, bà không biết chuyện Tô Vũ vào Bách Đạo Các, lúc đó bà đang bế quan, mà dù không bế quan thì cũng chưa chắc đã biết.
Chờ những người bên cạnh thảo luận xong, Hồ Kỳ mới nhẹ giọng nói: “Đúc Binh thuật của Triệu Lập rất đặc thù, tốt nhất mọi người đừng học, nhưng có thể tham khảo, vả lại văn binh hắn đúc cũng bất đồng, nói là văn binh nhưng kỳ thật không phải, nó không tính là đúc binh, phải nói là đúc người thì đúng hơn.”
“Mọi người tới Đại Hạ phủ thì đừng lo chuyện khác, hãy chỉ quan sát đúc binh, đương nhiên là chúng ta chưa chắc đã có thể nhìn thấy, nhưng hiện giờ văn binh của Triệu Lập đang treo không, không có vẻ là sẽ từ bỏ, có thể thông qua hình chiếu kia để quan sát một chút.”
“Đã biết!”
Mọi người nhanh chóng đáp lời, sau đó đoàn người cưỡi một phi hành thú thật lớn rời đi, phi hành thú không phải là thật, mà là con rối chế tạo thành thú máy.
Bà không rõ chuyện này, bà không biết chuyện Tô Vũ vào Bách Đạo Các, lúc đó bà đang bế quan, mà dù không bế quan thì cũng chưa chắc đã biết.
Chờ những người bên cạnh thảo luận xong, Hồ Kỳ mới nhẹ giọng nói: “Đúc Binh thuật của Triệu Lập rất đặc thù, tốt nhất mọi người đừng học, nhưng có thể tham khảo, vả lại văn binh hắn đúc cũng bất đồng, nói là văn binh nhưng kỳ thật không phải, nó không tính là đúc binh, phải nói là đúc người thì đúng hơn.”
“Mọi người tới Đại Hạ phủ thì đừng lo chuyện khác, hãy chỉ quan sát đúc binh, đương nhiên là chúng ta chưa chắc đã có thể nhìn thấy, nhưng hiện giờ văn binh của Triệu Lập đang treo không, không có vẻ là sẽ từ bỏ, có thể thông qua hình chiếu kia để quan sát một chút.”
“Đã biết!”
Mọi người nhanh chóng đáp lời, sau đó đoàn người cưỡi một phi hành thú thật lớn rời đi, phi hành thú không phải là thật, mà là con rối chế tạo thành thú máy.