Cường giả Nhật Nguyệt quét ý chí lực khắp nơi, cau mày, rồi nhanh chóng biến mất.
Không biết qua bao lâu, Nhật Nguyệt lại hiện thân, trầm giọng nói: “Trần Vĩnh, ngươi để Phong Kỳ lại là muốn tẩy thoát tội danh của y ư? Ta không biết ngươi có ý gì, hay ngươi chắc chắn có thể giấu giếm được vô địch? Hoặc là Phong Kỳ thật sự chưa từng ra tay. Nhưng mặc kệ thế nào, ta sẽ theo ý ngươi, giao y cho vô địch xử lý, Đại Ngô phủ và Đại Hạ phủ giao hảo mấy trăm năm, ta không hy vọng nhìn thấy một vài chuyện mình không hi vọng nó xảy ra!”
Yên ắng.
Cường giả Nhật Nguyệt than nhẹ một tiếng, rồi biến mất.
Lần này hắn ta không hiện thân nữa.
Một lúc sau, trong núi có một bóng người nhanh chóng độn thổ rời đi, Toản Sơn Ngưu, khả năng đào núi!
Thủy độn, ảnh độn, thổ độn, thậm chí là hỏa độn!
Chắc Tô Vũ không ngờ được.
Ảnh Tử, ảnh độn.
Thủy Nhân, thủy độn.
Toản Sơn Ngưu, thổ độn.
Hỏa Quạ, hỏa độn.
Bạch Li, phong độn.
Còn Toan Nghê, kim là chủ, kim vi sát.
Sở học của Trần Vĩnh không kém bất luận kẻ nào, không yếu hơn bất luận kẻ nào, từ rất nhiều năm trước, y đã chuẩn bị vì ngày hôm nay.
Thiên phú của y kinh người!
Từ rất nhiều năm trước, y đã có thể bước vào Sơn Hải, năm xưa khi Hồng Đàm còn muốn chấn hưng đa thần văn nhất hệ. Ông đã nhận Trần Vĩnh là đại đồ đệ, đại đồ đệ khai sơn thiên phú vô cùng kinh người, chỉ là vài thập niên sau kẹt ở cảnh giới Lăng Vân, rất ít người còn nhớ rõ.
...
Phong Kỳ bị bắt!
Thừa nhận chính mình đã giết người!
Tin tức này nhanh chóng truyền bá, Đại Hán Vương tọa trấn Nhân cảnh, Diệt Tàm Vương mới vừa trở về, Đại Tống vương cố ý trở về, tam vương thu được tin tức trước tiên.
Sự tình trọng đại!
Liên tiếp chém giết 5 vị tướng lĩnh Sơn Hải, trong đó 3 vị là Sơn Hải cao trọng, hai vị Sơn Hải trung kỳ, còn lại đều là tinh nhuệ của các đại phủ.
Mà kẻ bị bắt là thiên tài giả chết của Đại Hạ phủ năm xưa, thậm chí còn liên lụy đến Trần Vĩnh - tân tấn Các lão, đồ đệ của Nhật Nguyệt, đồ tôn của Ngũ Đại.
Việc này nháy mắt gây nên một trận ồn ào náo động ở cao tầng.
Công thẩm Phong Kỳ!
Người Đại Hạ phủ tới áp giải Phong Kỳ về Đại Hạ phủ, Triệu tướng quân một đường đuổi theo mạnh mẽ mang Phong Kỳ đi, dọc đường đi, Phong Kỳ đã thú nhận mọi tội trạng.
Còn về việc y đã giết người như thế nào thì Phong Kỳ không nói, vốn dĩ y không có thực lực này.
Còn Trần Vĩnh, y nói y chưa bao giờ gặp.
Còn vấn đề vì sao té xỉu trong núi rừng, y khai mình bị thương quá nặng, bị Sơn Hải phản kích khiến y trọng thương mà ngất xỉu.
Nguyên nhân giết người?
Thù hận cá nhân!
...
Tin tức này nhanh chóng truyền lưu trong cao tầng.
Ở Nam Nguyên.
Tô Vũ còn đang thương lượng cùng những người khác xem có nên ăn cơm xong mới đi hay không, thì truyền âm phù trong lồng ngực bỗng dưng hơi chấn động.
Tô Vũ trực tiếp lấy truyền âm phù ra, nhìn thoáng qua một chút, hắn phì cười, mở miệng nói: “Chư vị, phải tới Đại Hạ phủ nhanh lên, lão sư bảo ta trở về, không cho đi chơi nữa, ta không muốn bị bắt về đâu, nơi này cách Thiên Đô phủ không xa, thật phiền toái.”
Ngoài miệng thì nói vậy nhưng trong lòng hắn hiện tại lại đang chấn động tột độ.
Hạ Hổ Vưu truyền tin.
Phong Kỳ bị bắt!
Phong Kỳ thừa nhận là y giết đám tướng lĩnh đó.
Xưng hô này đã bao nhiêu năm rồi Hạ Hầu gia chưa được nghe?
Hạ Hầu gia cũng có chút thất thần.
Thời trẻ, tiểu tử này luôn gọi y là nhị ca, nhưng từ vài thập niên trước, ông không còn gọi như vậy nữa.
“Ngươi hỏi đi.”
Cổ họng Hạ Hầu gia khô khốc, giờ khắc này trong đầu y có muôn vàn suy nghĩ.
Xưng hô này đã bao nhiêu năm rồi Hạ Hầu gia chưa được nghe?
Hạ Hầu gia cũng có chút thất thần.
Thời trẻ, tiểu tử này luôn gọi y là nhị ca, nhưng từ vài thập niên trước, ông không còn gọi như vậy nữa.
“Ngươi hỏi đi.”
Cổ họng Hạ Hầu gia khô khốc, giờ khắc này trong đầu y có muôn vàn suy nghĩ.