### Tịnh Tuyết : Auu ... Đừng đánh nữa mà mẹ , con biết sai rồi !
- Lâm Dao : Để xem mày còn dám trộm cắp nữa không ?
- Tịnh Tuyết : Mẹ à ... ~ Hãy tha cho con đi mà , đau quá ~
- Tịnh Thành : Thôi bà à , đừng đánh nữa !
- Lâm Dao : Ông im đi cho tôi , hôm nay tôi phải đánh chết con tiện nhân này . Mày còn dám lấy đồ của con tao nữa không hả ?
- Thanh Hân : Bố à , đến bây giờ mà bố còn bênh cho chị ta được sao ? Chị ta đã lấy dây chuyền của con chỉ vì ghen tị đó . Bố cũng thấy mà .
- Tịnh Thành : Nhưng mà ...
* Tịnh Tuyết ngất xỉu , Tịnh Thành chạy ra đỡ cô ấy dậy *
- Tịnh Thành : Tuyết Nhi , con không sao chứ ?
- Lâm Dao : Bố con nhà mấy người cứ ở đó mà tình cảm đi .
- Tịnh Tuyết : Bố ... con ... con không có lấy sợi dây chuyền của em ... mà !
- Tịnh Thành : * khóc * Được rồi , bố xin lỗi vì đã không bảo vệ được cho con ! Lên phòng đi để bố bôi thuốc cho .
- Tịnh Tuyết : Không biết là con ... có đi nổi không nữa !
- Tịnh Thành : Để bố cõng con . Nào , lên đây !
- Lâm Dao : Ông mau thả nó xuống cho tôi !
- Tịnh Thành : * lập tức thả xuống * Vợ à ~
- Lâm Dao : Thanh Hân , mang hành lý của nó ra đây .
- Thanh Hân : Vâng , đây thưa mẹ !
- Lâm dao : Hâyy ~ Cũng nể tình đã sống với mày lâu , tao sẽ cho mày mang hành lý của mày đi . Và cũng đừng bao giờ quay về đây nữa !
- Tịnh Thành : Bà ... bà tính đuổi nó đi sao ?
- Lâm Dao : Đúng vậy ! Tôi đã chờ ngày này lâu lắm rồi .
- Thanh Hân : Cô còn không mau đi ?
- Tịnh Tuyết : Rốt cuộc con có phải là con của bố mẹ không vậy ? Sao bố mẹ lại làm vậy với con ?
- Lâm Dao : Ha ... Đúng rồi đó , mày không phải là con đẻ của tụi tao
- Tịnh Tuyết : * gục xuống * Là thật ... hay giả vậy ? Bố ?
- Tịnh Thành : Bố xin lỗi con , cũng đến lúc nói ra rồi !
- Tịnh Tuyết : Là ... là bố đang nói dối đúng không ? Con là con đẻ của bố cơ màaa ! * khóc lớn *
- Thanh Hân : Trời ơi ồn ào quá đi mất ! Đi thì mau đi lẹ đi .
- Tịnh Tuyết : Bố , hãy giải thích chó con đi mà bố * nắm lấy chân của bố *
* Lâm Dao dẫm vào tay cô *
- Lâm Dao : Nếu đi thì mày ít nhất sẽ được mang theo đống này , nếu không ... tao sẽ cho mày đi bằng hai bàn tay trắng .
- Tịnh Tuyết : Mẹ ... con sẽ đi !
* Cô bước ra ngoài *
- Thanh Hân : Đi rồi đừng bao giờ quay về nữa nhé !
- Tịnh Tuyết : Cô ... cô ...
- Thanh Hân : Haizzz ! * đi vào nhà *
- Tịnh Tuyết : Mình ... mình không phải con đẻ của bố sao ? Chắc chắn là mơ thôi , không phải là thật đâu , không phải là thật đâu !
* Cô loạng choạng va phải một người đàn ông *
- Tịnh Tuyết : Ây daa ~ Tôi ... tôi xin lỗi !
- Vân Bác Văn : Cô đi đứng kiểu gì vậy hả ?
- Tịnh Tuyết : Xin lỗi anh . Anh có sao không ?
- Vân Bác Văn : Không sao .
* Vân Bác Vân đang định đi vào thì Tịnh Tuyết kêu lại *
- Tịnh Tuyết : Vân Bác Văn ?
- Vân Bác Văn : Nếu cô hâm mộ tôi thì tôi có thể cho xin chữ kí !
- Tịnh Tuyết : Anh nói gì vậy ? Hâm mộ gì chứ ? Tôi đã quen biết anh đâu .
- Vân Bác Văn : Haizzz ! Tôi chưa từng thấy fan hâm mộ nào như cô đó . Nếu cô không biết tôi tại sao lại đọc tên tôi chứ ?
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!