Edit: Khánh An
Beta: Su
Giang Tiểu Âm hiện tại đương nhiên không nghe, cô chỉ nghĩ thoải mái một chút, như vậy trái tim cũng có thể dễ chịu một chút.
"Cậu nhỏ, em muốn..... Giúp giúp em, thật là khó chịu..."
Cô ghé vào trên người Trương Sư Lễ, cách lớp quần dùng tiểu huyệt cọ xát dương v*t, bộ ngực cũng dán trên ngực người đàn ông. Bởi vì bị Trương Sư Lễ ấn, cô chỉ có thể hoạt động trước sau theo biên độ nhỏ mà thu được khoái cảm.
"Không được, thật sự không được... Ưm...." Trương Sư Lễ còn cố cự tuyệt, nỗ lực dùng lí trí áp xuống dục vọng.
"Vì sao không cho em?"
Giang Tiểu Âm sắp khóc.
Không như ý muốn, Giang Tiểu Âm lại lấy tay bắt lên ngực. Móng tay ngắn ngủn đâm vào làn da phía trên trái tim, Trương Sư Lễ nhanh chóng thấy được chỗ móng tay cô đã có máu chảy ra, cô giống như là không cảm thấy đau mà còn ấn mạnh tay xuống.
Tình huống này trước nay anh chưa gặp qua, nhưng thực rõ ràng, chỉ có dục vọng cùng khoái cảm mới có thể giảm bớt sự thống khổ cho cô.
"Nhưng mà, anh sợ em sẽ hối hận."
"Cậu nhỏ——"
Nếu còn tiếp tục ấn xuống như vậy cô có lẽ sẽ đào cả chính trái tim mình ra. Trương Sư Lễ cắn môi, sắc mặt lúc trắng lúc hồng mà cuối cùng vẫn là nhắm mắt lại buông cô ra, hơn nữa đặt tay mình ở trên ngực cô.
"Thực xin lỗi chị... Em sẽ dùng cả đời còn lại để đề bù cho tội nghiệt của mình...."
Quần áo người đàn ông thật mau đã bị kéo ra, dây lưng bị cởi bỏ, quần cũng đã tuột xuống đầu gối. Anh lại đỏ mặt không biết nhìn nơi nào, bộ dáng không biết nên làm thế nào, đây rõ ràng chính là bộ dáng một cô gái mới lớn đang tỉnh táo bị đàn ông cưỡng gian.
Trong phòng khách sạn, đồng hồ camera chính xác ghi lại toàn bộ hành động vào trong.
"Lệ quỷ, đạo sĩ thuần dương." Dư Lạc ngồi ở trong phòng tối tăm, rất có hứng thú mà nhìn hình ảnh được truyền phát từ màn hình lớn: "Tiếp theo lại tìm thêm quỷ sai thử xem, nếu cô ấy còn có thể sống sót, hẳn là có thể thừa nhận được bước cuối cùng."
"Biến thành cương thi tuy rằng cũng coi như là vĩnh sinh (trường sinh), nhưng thi thể không có dục vọng quả nhiên vẫn là không hoàn mỹ."
Trên màn hình, cô gái đã cởi quần áo của chính mình ra, dùng cặp vú tròn trịa của mình cọ xát ngực người đàn ông, tiểu huyệt tràn lan d*m thủy cũng kề sát dương v*t dựng thẳng, dùng thân gậy cọ xát lên xuống ở bên ngoài.
Nhìn cảnh tượng dâm mĩ như vậy, người đàn ông toàn thân mặc đồ lam nhạt lớn lên có vẻ xinh đẹp lại không hề có một chút dục vọng nào, không phải không muốn, mà là làm một khối thi thể nên anh căn bản là không cách nào cương lên nổi.
"Thật thoải mái... Ưm ưm..."
Cô tách môi âm hộ ra vừa vặn trái phải bao bọc côn th*t, d*m thủy theo huyệt khẩu lúc đóng lúc mở mà không ngừng chảy lên dương v*t, môi âm hộ trước sau cọ xát theo quỹ đạo bôi trơn hết cả dương v*t Trương Sư Lễ một lần.
"Tiểu Âm——" Trương Sư Lễ gương mặt đỏ bừng kêu tên Tiểu Âm, sau đó chỉ có thể cứng ngắt mà nằm ở trên giường không dám nhúc nhích.
Bàn tay đặt ở trên ngực Giang Tiểu Âm cứ để yên như vậy, giống như chỉ cần di chuyển một chút thì sẽ làm hư cái gì đó. Mà cảm giác hạ thân bị tiểu huyệt cọ xát thoải mái đến mức không biết dùng từ gì để diễn tả.
"Cậu nhỏ, xoa xoa...."
Giang Tiểu Âm còn muốn càng nhiều, cô nắm chặt tay Trương Sư Lễ, chuyển nó từ ngực sang phía trên đầu v*.
Xúc cảm trong tay làm Trương Sư Lễ giật mình. Vú mềm mại bóng loáng, đầu v* nho nhỏ cưng cứng, dù cho là thị giác hay xúc giác đều làm cho hạ thân Trương Sư Lễ càng thêm cương cứng.
"Tiểu Âm, anh... anh... anh..." Lắp bắp suốt nữa buổi cũng không nói được một câu hoàn chỉnh, Trương Sư Lễ muốn nhắm mắt lại nhưng anh lại luyến tiếc dời tầm mắt khỏi thân thể phập phồng xinh đẹp của cô.
"Muốn cậu nhỏ dùng sức xoa xoa vú."
Giang Tiểu Âm dùng thanh âm kiều mềm rên rỉ: "Còn muốn cậu nhỏ xoa bóp đầu v*."
Đại não đã không cách nào tự hỏi, Giang Tiểu Âm nói cái gì thì Trương Sư Lễ đều bắt đầu làm theo. Anh ngượng ngùng mà dùng sức xoa vú cô, một cái tay khác nhéo đầu v* nhếch lên, tuy rằng một chút quy luật đều không có nhưng vẫn làm Giang Tiểu Âm thoải mái mà ngửa đầu rên rỉ.
Phía trên đã thoả mãn, phía dưới chỉ cọ xát mỗi bên ngoài đã không đủ.
Cô duỗi tay cầm lấy côn th*t bị mình đè lên, lại nghe thấy người đàn ông hạ giọng rên rỉ rồi nhắm ngay huyệt khẩu tràn lan xuân thủy mà ngồi xuống.
"A a.... Thật thoải mái...."
Vách tường thịt đang gắt gao mà bao lấy dương v*t của anh, thịt mềm mấp máy ấm áp hàm chứa dương v*t, đè ép thân gậy còn chân thật hơn so với nằm mơ một trăm lần một ngàn lần. Người đàn ông đơn thuần 35 tuổi vẫn còn là xử nam, hiện tại rối rắm không nghĩ được gì liên quan đến luân nghĩa đạo lý.
Trương Sư Lễ thích cô gái đang trần trụi thân mình ghé sát trên người anh, dương cụ của anh cũng đang cắm ở bên trong tiểu huyệt cô.
"Tiểu Âm, anh yêu em." Trương Sư Lễ buông vú trong tay ra, ôm Giang Tiểu Âm xoay người, một lần nữa để cô nằm ở dưới thân anh xong liền mưa rền gió dữ mà thọc vào rút ra: "Anh yêu em....."
"Anh không muốn giao em cho Tô Nghi Tu, hay một người đàn ông nào khác."
"Anh không muốn nhìn em cùng người đàn ông khác kết hôn."
"Em thực có lỗi với chị, nhưng em không thể khống chế cảm xúc của chính mình."
"Tiểu Âm...."
Giang Tiểu Âm có thể nghe được hết lời bày tỏ thâm tình của người đàn ông, nhưng thân thể cũng như tư tưởng của cô giống như hoàn toàn bị chia nhỏ thành 2 bộ phận tách rời. Một bên muốn dừng lại nói cho anh biết đây là chuyện không nên, là cô sai; một bên khác lại đắm chìm vào dục vọng mà vặn vẹo thân mình, thoải mái rên rỉ.
"Ưm ưm! Thật thoải mái... Lại sâu một chút..." Cô ôm cổ Trương Sư Lễ, hôn môi người đàn ông.
Môi đỏ kiều nộn của cô gái ngau ở trước mắt, Trương Sư Lễ thật cẩn thận mà gần sát cô. Khi hai mảnh cánh môi đụng chạm vào nhau, anh để cô tùy ý gặm cắn mút vào bờ môi của mình, còn anh thì ôn nhu ôm lưng cô, một khắc cũng không muốn dừng mà ra vào ở trong thân thể cô.
Nếu anh sau khi chết bởi vì vậy mà bị hạ xuống 18 tầng địa ngục chịu cực hình thì Trương Sư Lễ hy vọng tất cả tội nghiệt đều do mình anh gánh.
Mà trước khi đó.
Anh sẽ luôn mang cô theo bên người, bảo vệ cô, yêu thương cô, đền bù 23 năm anh biến mất.
"Tiểu Âm, sau khi tỉnh lại em có thể không chán ghét anh không, không cần đẩy anh ra có được không?"
Hai người thân ruột thịt vốn nên dựa vào nhau liền liều chết triền miên ở bên nhau.
Trên khăn trải giường trắng xoá, d*m thủy văng khắp nơi cùng hai thân thể dây dưa. Dù cho là Giang Tiểu Âm hay Trương Sư Lễ đều hoàn toàn sa vào khoái cảm. Có lẽ ngay từ đầu có trăm nghìn loại nguyên nhân, nhưng sau lại biến thành ái dục thuần túy.
"Bắn vào bên trong.... Bắn hết toàn bộ tinh dịch vào bên trong...." Khi gần tới cao trào, Giang Tiểu Âm ôm đầu Trương Sư Lễ đang ở trước ngực mình, mông hướng lên trên rồi lớn tiếng kêu rên: "Cậu nhỏ... Ưm ưm... Tiểu huyệt muốn tới...."
Trong mũi toàn là hương thơm tỏa ra từ vú cô, côn th*t cũng bị tiểu huyệt kịch liệt run rẩy kẹp chặt.
Sau vài lần mạnh mẽ thọc vào rút ra nguyên cây, người đàn ông hoàn toàn không biết thứ mình đang đâm thọc chính là tử cung, anh để quy đầu ở vách trong tử cung rồi bắn toàn bộ tinh dịch nóng bỏng vào bên trong.
"A a a! Muốn chết.. Thật thoải mái..."
Thân thể Giang Tiểu Âm co rút, theo tinh dịch bắn vào cô cũng lên cơn cao trào.