Lý Thần đẩy cửa, quay đầu lại liếc mắt nhìn hai anh em Ngô Giang Hải và Ngô Hồng Hà đang rất tức giận một cái.
“Ấu trĩ”.
Nói xong liền rời đi.
Căn phòng bao sang trọng trong nháy mắt trở nên trống trải, chỉ còn ai hai anh Ngô Hồng Hà và Ngô Giang Hải đứng trong phòng bao lộn xộn bừa bãi này.
Ngô Hồng Hà nhìn khuôn mặt đầy máu thảm hại của Ngô Giang Hải liền rút vài chiếc khăn giấy ra cho anh trai mình, nói nhỏ: “Anh, lau vết máu trên mặt trước đã, có cần tới bệnh viện không?”
Lúc này, Ngô Giang Hải mới cảm nhận được nỗi đau đang bùng cháy trên cơ thể và trên mặt mình.
“Mẹ nó nữa…”, Ngô Giang Hải lau vết máu, tức đến mức hai mắt đỏ au lên.
Lý Thần đẩy cửa, quay đầu lại liếc mắt nhìn hai anh em Ngô Giang Hải và Ngô Hồng Hà đang rất tức giận một cái.
“Ấu trĩ”.
Nói xong liền rời đi.
Căn phòng bao sang trọng trong nháy mắt trở nên trống trải, chỉ còn ai hai anh Ngô Hồng Hà và Ngô Giang Hải đứng trong phòng bao lộn xộn bừa bãi này.
Ngô Hồng Hà nhìn khuôn mặt đầy máu thảm hại của Ngô Giang Hải liền rút vài chiếc khăn giấy ra cho anh trai mình, nói nhỏ: “Anh, lau vết máu trên mặt trước đã, có cần tới bệnh viện không?”
Lúc này, Ngô Giang Hải mới cảm nhận được nỗi đau đang bùng cháy trên cơ thể và trên mặt mình.
“Mẹ nó nữa…”, Ngô Giang Hải lau vết máu, tức đến mức hai mắt đỏ au lên.
“Bây giờ rắc rối này mày hay anh có thể xử lý được đây? Thà chủ động thú nhận trước khi tình hình không thể cứu vãn được còn hơn, lập tức đi theo anh về!”
…
“Chú Diêu, thật sự không cần đưa chú tới bệnh viện sao?”
Ở dưới tầng câu lạc bộ, Lý Thần quan tâm hỏi Diêu Chí Quân.
Diêu Chí Quân lắc đầu cười nói: “Vết thương nhỏ này không sao, tôi quay về nghỉ ngơi một đêm là khỏe lại ấy mà”.
Lý Thần gật đầu, nói: “Vậy được, cháu vẫn còn chuyện cần làm, cháu bảo Lưu Quân đưa chú về nhé”.
“Bây giờ rắc rối này mày hay anh có thể xử lý được đây? Thà chủ động thú nhận trước khi tình hình không thể cứu vãn được còn hơn, lập tức đi theo anh về!”
…
“Chú Diêu, thật sự không cần đưa chú tới bệnh viện sao?”
Ở dưới tầng câu lạc bộ, Lý Thần quan tâm hỏi Diêu Chí Quân.
Diêu Chí Quân lắc đầu cười nói: “Vết thương nhỏ này không sao, tôi quay về nghỉ ngơi một đêm là khỏe lại ấy mà”.
Lý Thần gật đầu, nói: “Vậy được, cháu vẫn còn chuyện cần làm, cháu bảo Lưu Quân đưa chú về nhé”..