Ngày hôm sau, Tô Vãn Thanh tiễn Lý Thần ra sân bay, Lưu Quân cũng đi theo.
“Chăm sóc tốt bản thân, đừng để mệt quá nhé”, Tô Vãn Thanh giúp Lý Thần chỉnh lại quần áo, nhẹ nhàng nói.
Lý Thần nhìn chằm chằm người phụ nữ xinh đẹp trước mặt, cười nhẹ nói: “Mình phát hiện cậu càng lúc càng giống một người vợ hiền mẹ đảm rồi đấy”.
Tô Vãn Thanh liếc nhìn Lý Thần một cái, hờn dỗi nói: “Cái gì mà mẹ hiền vợ đảm, nói cứ như là già rồi ấy!”
“Không già, cậu luôn luôn là nữ thần trong lòng mình”, Lý Thần nhéo mũi Tô Vãn Thanh, cười tinh nghịch nói.
“Ôi, đáng ghét”, Tô Vãn Thanh gạt tay Lý Thần ra, mím môi cười nói: “Đi đi, đi chiến đấu giành lại giang sơn của cậu đi, mình sẽ giúp cậu bảo vệ hậu phương vững chắc”.
Lý Thần gật đầu, siết chặt tay Tô Vãn Thanh, nói: “Đợi mình, mình sẽ giành được giang sơn mang về làm sính lễ cho cậu”.
Hai má Tô Vãn Thanh đỏ bừng, vội vàng rút tay ra, ngượng ngùng quay đầu lại, bối rối nói nhỏ: “Nói linh tinh gì thế, ai cần cậu tặng sính lễ chứ, không quan tâm cậu nữa, mình đi đây!”
Nói xong, Tô Vãn Thanh xoay người bỏ chạy.
Nhìn thấy bóng lưng vội vàng bỏ chạy của Tô Vãn Thanh, Lý Thần cười nhẹ một tiếng, chào hỏi Lưu Quân, sau đó xoay người đi về phía cửa kiểm tra an ninh.
“Lý Thần!”, giọng của Tô Vãn Thanh đột ngột vang lên phía sau.
Lý Thần quay lại, nhìn thấy cô gái xinh đẹp đứng trong đám người, ánh mắt đầy trìu mến nhìn anh, như thể ngôi sao sáng nhất bầu trời đêm.
“Mình đợi cậu quay về”.
Kìm ném ham muốn được chạy lại ôm cô, Lý Thần gật đầu một cái rồi đi vào cửa kiểm tra an ninh.
Trên máy bay, Lý Thần nhắm mắt nghỉ ngơi.
Với tư cách là một vệ sĩ, Lưu Quân ngồi bên cạnh Lý Thần.
“Anh Lý, tình cảm của anh và cô Tô thật tốt”, Lưu Quân nói.
Lý Thần mở mắt liếc nhìn Lưu Quân một cái, cười nói: “Anh cũng không còn nhỏ nữa rồi, khi nào giới thiệu cho anh một cô bạn gái nhé?”
Lưu Quân trịnh trọng lắc đầu nói: “Công việc quan trọng”.
“Cũng đúng, đàn ông mà, nếu không lập nghiệp thì làm sao lập gia đình được”.
“Đi theo tôi hai năm, qua thời gian hai năm, tôi sẽ sắp xếp cho anh”, Lý Thần nói.
Lưu Quân khẽ mỉm cười, cũng không quá để ý đến lời nói này.
Trong mắt anh ta, bây giờ chuyện duy nhất là bảo vệ sự an toàn cho Lý Thần, những chuyện khác không quan trọng.
Hai tiếng sau, máy bay hạ cánh tại sân bay quốc tế Thâm Thành.
Đường Tuấn đến đón anh.
“Sếp Lý, cuối cùng cũng đợi được anh rồi”, Đường Tuấn đi tới nói.
Nhìn vẻ mặt phờ phạc của Đường Tuấn, Lý Thần biết rằng tối qua nhất định anh ấy đã ở cùng nhóm người Mã Hoa Đằng, liền nói: “Dù công việc gấp gáp cũng nên chú ý nghỉ ngơi chút”.
Đường Tuấn cười nói: “Về kỹ thuật tôi không giúp được gì nhiều nhưng tôi vẫn phải chú ý theo dõi sự biến động và quản lý hỗ trợ nội bộ công ty”.
“Đi thôi, lên xe rồi nói chuyện”.
Lý Thần dẫn đầu ra khỏi sân bay.
Khi lên xe, Lý Thần nhận ra Đường Tuấn liên tục nhìn chằm chằm Lưu Quân liền nói: “Đây là vệ sĩ thân cận của tôi”.
Đường Tuấn ngộ ra, những cũng không hề thấy ngạc nhiên, dựa theo thân phận và địa vị của Lý Thần, lẽ ra anh phải mang theo vệ sĩ từ lâu rồi.
“Tình hình của công ty bây giờ thế nào?”, Lý Thần hỏi.
Đường Tuấn trả lời: “Cuộc chiến đấu kỹ thuật của hacker hai bên kéo dài đến tận 4 giờ sáng.
Dù vô cùng khó khăn nhưng cuối cùng đã giữ được rồi.
Tuy nhiên lần này chúng ta tổn thất rất lớn, riêng việc mua tường lửa và nâng cấp máy chủ trong phòng máy đã tiêu tốn hàng triệu tệ”.
“Tin vui là cả trang chủ cổng thông tin lẫn tài khoản của người dùng đều đã được khôi phục.
Nhưng ảnh hưởng của việc này vẫn còn khá lớn, việc QQ sập gần 13 tiếng khiến cho cảm xúc của người dùng vẫn chưa thể nguôi ngoai được”.
Sắc mặt Lý Thần tốt hơn một chút, gật đầu nói: “Nếu tổn thất đã là việc không thể tránh khỏi, đều chúng ta có thể làm bây giờ là giảm thiểu tổn thất ở mức ít nhất có thể”.
Chẳng mấy chốc, chiếc xe đã tới tòa nhà thương mại hai tầng mà Tencent vừa chuyển tới, Lý Thần vừa bước vào đã thấy hơn chục nhân viên đang bận rộn tại vị trí của mình..