Chỉ một câu ‘cút ra ngoài’.
Giọng của Lý Thần đã được khuếch đại hơn mười lần qua hệ thống âm thanh.
Ngô Mike, vốn đã bối rối chột dạ lắm rồi, liền giật mình, sợ hãi đến mức ngã ngồi xuống dưới ánh mắt của mọi người.
"Phụt....."
Tại hội trường, nhiều người đã bật cười khi nhìn thấy bộ dạng chật vật của Ngô Mike.
Vẻ mặt của Ngô Kim Mẫn biến sắc, trông rất khó coi.
Các nhân viên cấp trung và những nghệ sĩ đang nhìn vào con trai Ngô Mike của ông ta, nhưng các giám đốc điều hành cấp trên của công ty đều đang nhìn chằm chằm vào ông ta.
Nhìn thấy con trai mình bị sỉ nhục như vậy, Ngô Kim Mẫn biết rằng dù có chuyện gì đi nữa thì ông ta cũng phải lên tiếng.
Ông ta đứng dậy, muốn đi lên đài đến bên cạnh Lý Thần để nói chuyện.
Nhưng ánh mắt của Lý Thần quét qua, nhẹ nói: "Vị đứng lên này là?"
Thư ký Lưu, người vẫn luôn yên lặng quan sát mọi thứ ở một bên, lập tức bước tới nói vào tai Lý Thần: "Đây là Ngô Kim Mẫn, phó giám đốc công ty...!bố của Ngô Mike".
“Vậy thì không cần qua đây đâu, cứ đứng đó nói chuyện đi”, Lý Thần nhẹ giọng nói.
Ngô Kim Mẫn sắc mặt sa sầm xuống, trong mắt hiện lên một tia oán hận, nhưng ông ta vẫn đứng yên tại chỗ, nói với Lý Thần: "Sếp Lý, nó tên là Ngô Mike, con trai tôi.
Thật ra hôm nay nó đến để xin việc.
công ty đã xem xét để nó đảm nhận vị trí giám sát ký kết".
“Ai phụ trách nhân sự?”, Lý Thần nhẹ giọng nói.
Những người có mặt đều im lặng, không ai trả lời, nhưng tất cả mọi người đều nhìn Ngô Kim Mẫn.
Gương mặt của Ngô Kim Mẫn vô cùng khó coi.
Ông ta nói rằng Ngô Mike đến để xin việc nhưng thực chất là nói dối, ông ta đã nhét con trai mình vào công ty từ lâu rồi.
Chỉ là mấy năm nay ông ta gây thù chuốc oán trong công ty, con trai cũng hùa theo kiêu ngạo phách lối, rất nhiều nhân viên cấp cao đứng đầu như Lý Nhiễm đều phản đối chuyện này, nhưng ông ta vẫn mặc kệ.
“Phó giám đốc Ngô phụ trách nhân sự”, vẫn là thư ký Lưu, giới thiệu với Lý Thần.
“Cho nên người phụ trách nhân sự là ông, định nhồi nhét con trai vào công ty sao?”, Lý Thần lạnh lùng hỏi.
"Tuy rằng nó là con của tôi, nhưng tiến cử người tài không bỏ qua người thân...”
Ngô Kim Mẫn chưa kịp nói xong thì đã bị Lý Thần cắt ngang: "Ông đã dùng anh ta, ông đã bao giờ tiến hành tuyển dụng công khai theo quy định của công ty chưa, các tài liệu lưu trữ của quá trình tuyển dụng có không?”
"..."
Ngô Kim Mẫn lần này không nói nên lời.
Việc bổ nhiệm nhân sự chính thức của công ty hiện đại đều có quy trình rất bài bản, nếu theo quy trình chắc chắn sẽ để lại giấy tờ chứng nhận, nhưng Ngô Kim Mẫn lại dựa vào chức vị quản lý nhân sự của mình, làm sao lại theo quy trình đó chứ.
Một khi theo đúng quy trình, tên rẻ rách Ngô Mike sao có thể trúng tuyển chứ.
“Xem ra là không có”, Lý Thần nhẹ giọng nói.
"Lúc trước người nắm quyền công ty điện ảnh Hoan Ngu có họ Lâm, giờ có họ Lý, không biết từ khi nào lại nhảy sang họ Ngô rồi?"
Câu nói của Lý Thần khiến hàng trăm người có mặt phải thót tim.
Có câu ‘sếp mới ắt sát phạt’, sếp mới của công ty lên nhậm chức nhất định sẽ sát phạt ban quản lý.
Chỉ là không ai nghĩ rằng phương pháp của Lý Thần lại dứt khoát và mạnh mẽ đến vậy.
Ngay sau khi anh nhậm chức, đã khai đao bằng Ngô Kim Mẫn, kẻ già đời nhất ở đây.
Ở một bên, Lâm Minh nhìn mọi chuyện, trên mặt nở nụ cười nhàn nhạt.
Bây giờ Hoan Ngu không liên quan gì đến ông ấy nữa, cho nên từ góc độ của một người xem, Lâm Minh càng có thể cảm nhận được sự sâu sắc và khôn ngoan trong hành động của Lý Thần.
Trước đó, thư ký Lưu đã kể cho ông ấy nghe mọi chuyện xảy ra ở lầu dưới rồi.
Vì vậy, Lâm Minh biết rằng Lý Thần nhìn như thể muốn tát vào mặt Ngô Mike.
Nhưng sự thật không đơn giản như vậy..