"Em nghĩ rằng anh chỉ quen em qua đường thôi sao? Đúng. Lúc trước anh là kẻ lăng nhăng, bên cạnh lúc nào cũng có người đẹp nhưng hiện tại, trái tim anh thực sự chỉ tồn tại mỗi em, chỉ một mình em mà thôi. Lưu Ái Như, em đừng hòng chạy trốn khỏi anh."
Dứt lời, anh cuồng bạo hôn lấy cánh môi mặc cho người đối diện cố gắng dùng sức đẩy anh ra nhưng bất lực. Bên trong khoang miệng của cô lúc này cảm thấy vô cùng ấm nóng đến mức như sắp ngạt thở đến nơi. Cảm nhận đầu lưỡi Dương Chấn đang không ngừng càn quét ở bên trong. Hai tay anh vòng chặt lấy eo cô mà triền miên hôn lấy. Một lúc sau, anh đẩy ngã cô nằm xuống giường sau đó trấn áp ở phía trên, ánh mắt của kẻ si tình nhìn người bên dưới thân mình, hạ giọng nói:
- "Tiểu Như, anh thực sự rất thích em. Mặc dù anh biết tương lai phía trước có rất nhiều khó khăn thách thức, nhưng anh chắc chắn rằng người con gái nắm lấy tay anh chính là em."
Dứt lời, anh nhẹ nhàng tháo bỏ từng cúc áo trên người Lưu Ái Như mà trượt ra khỏi hai tay cô, lộ ra bờ vai mảnh khảnh. Hiện tại, trên người cô chỉ còn chiếc áo ngực, hơi thở có chút nặng nề khiến nửa khuôn ngực lộ ra càng thêm quyến rũ. Cô lắc lắc đầu như thể muốn anh dừng lại trước khi quá muộn tuy nhiên cảm xúc của người trước mặt hiện tại không thể kiểm soát được nữa mà mạnh tay xé đứt chiếc áo còn lại liền sau đó cúi người hôn lên từng tất da thịt của người nằm dưới.
- "Người phụ nữ có quyền sinh con cho Dương Chấn này chỉ có thể là Lưu Ái Như mà thôi."
Dứt lời, anh trút hết quần áo trên người xuống khiến cô xấu hổ mà che mắt lại. Tuy nhiên, bàn tay cô đã bị anh tóm lấy mà lập tức đặt vào phần hạ thân ấm nóng bên dưới của mình khiến cô cả người căng thẳng mà không ngừng run rẫy.
- "Em là người đầu tiên cũng là người cuối cùng có đặc quyền chạm vào cậu bé của anh."
Hiện tại nó đã căng cứng như muốn thực hiện một nghĩa vụ cao cả. Nhìn xuống hạ thân của Lưu Ái Như đã bị anh châm chọc đến mức ướt đẫm xuống ga trải giường, khóe môi Dương Chấn khẽ nhếch lên hạnh phúc liền sau đó trầm giọng đáp:
- "Anh vào bên trong, được chứ?"