Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Vân Long Phá Nguyệt

Bọn họ nói chuyện như gió lạnh thổi vào lòng Vân Tâm Nhược , xuân tháng ba ấm áp , mà nàng lại cảm giác thân thể đông lạnh , lúc này , nàng cảm xác thân thể có một thứ gì đó đang vỡ vụn ….Nàng đọc được nội tâm lạnh như băng , xa lạ của Lôi ca ca , cũng đọc được sự thất vọng bi thương của Ngàn Lan

Nguyên lai , bọn họ là vợ chồng , nguyên lai bọn họ đã sớm có đứa nhỏ . Hết thảy đều đã muộn , trong cuộc sống của Lôi ca ca đã không còn Tiểu Nhược này…..

Nguyên lai….tràng nổ mạnh kia không chỉ mang thân thể họ đi , mà cũng mang cả linh hồn hắn

Giờ khắc này , tình yêu của nàng không còn , lòng của nàng đã chết , mà hồn của nàng cũng đã nát vụn…..

Lôi ca ca…….đây là ngươi muốn sao? Ngươi muốn quên đi cuộc sống thống khổ kia , quên Tiểu Nhược , yêu thương người khác , nếu đây là điều ngươi muốn , như vậy ta nên thành toàn cho ngươi phải không?

Chính là vì sao lại đau như vậy? Vì sao bắt nàng phải lựa chọn!

Lòng của nàng rơi vào đáy cốc sâu thẳm , không thể thấy được một tia ánh sáng nào

Nàng đã mất hết tất cả, có còn lại chút gì không?….còn lại gì?

Lôi ca ca , hiện tại ta mới biết vì cái gì bướm vàng***đã bay đi cũng không trở lại , không phải bởi vì không dũng cảm , mà vì bên kia đã sớm không có ai chờ đợi nữa

Khụ….lại là một trận kho khan , đánh gãy hai người ôm nhau , hai ánh mắt thần sắc khác nhau nhìn về phía nàng

Vân Tâm Nhược thử mở miệng , yết hầu lại đau rát như bị hỏa thiêu, lại cảm giác đau , tâm nàng đáng ra không nên có cảm giác đau nữa , không phải đã chết rồi sao . Vì cái gì vẫn còn đau . Cười khổ một tiếng , nếu còn cảm giác, vậy cho nó đau thêm một lần nữa đi

“Mặc kệ ngươi tin hay không? Ta chưa từng chủ động tiếp cận ngươi” Nàng gian nan mở miệng , nhìn về phía Đỗ Ngàn Lan trong lòng Lôi Liệt , trong mắt chua sót lướt qua, giống như đâm vào khóe mắt nàng , có cái gì lại chảy ra….

“Không phải là ngươi đuổi theo ta sao?” Nàng có chút chế giễu nói

Nàng đem ánh mắt chuyển hướng Lôi Liệt , không mặt trắng bệch cười lạnh như băng

“Về phần ngươi” nàng nhìn hắn , gằn từng tiếng mà nói “Ta , chính là nhận sai người , Lôi ca ca của ta , là một người có vẻ ngoài giống ngươi , nhưng là , ngươi tuyệt đối không phải hắn” Gió thổi qua , ánh mắt nàng trong suốt không thấy đáy , hiển nhiên cực kì trống rỗng

Đỗ Ngàn Lan cùng Lôi Liệt đồng thời sửng sốt , ánh mắt thuần khiết như vậy , làm cho Đỗ Ngàn Lan có chút chột dạ , đem mặt chôn vào ngực Lôi Liệt , nàng vừa rồi nghe đến Trầm Băng , có chút quá kích động, quả thật , chính mình đụng ngã Vân Tâm Nhược , cố gắng lôi kéo người khác cũng là mình . Quả thật…..là chính mình …… nàng không thể phủ nhận , là chính mình hiểu lầm người ta . Rõ ràng biết là mình sai rồi , nhưng là…..vẫn không thể………

Lôi ca vì mình thiếu chút nữa bóp chết nàng , bản thân lại thiếu nàng một lần nữa , không thể làm cho Lôi ca cũng cảm thấy áy náy như mình, hơn nữa , nàng sợ , biểu tình của Vân Tâm Nhược , rõ ràng là nhận biết Lôi ca , tuy rằng nàng đã nói chỉ là diện mạo giống nhau , cái này không phải chỉ là trùng hợp thôi đi? Lôi ca mất trí nhớ là chuyện có thật , nếu bọn họ nhận thức …..như vậy mình, ông trời…..nàng không muốn . Cho nên , thực xin lỗi, Vân Tâm Nhược….

Tha thứ cho nàng , nàng thật sự không thể mất đi Lôi ca

Lôi Liệt trầm mặc không nói , hai tay che chở nữ tử trước ngực , đôi mắt tối đen như hàn đàm , không biết đang suy nghĩ gì , nhìn không ra vui buồn , nhưng lại sắc bén kinh người . Hắn nhìn thoáng qua Đỗ Ngàn Lan trong lòng , Đỗ Ngàn Lan lắc lắc đầu , sau đó lại dán chặt mặt vào trước ngực hắn

Lôi Liệt không nhìn Vân Tâm Nhược , một cái nữ tử tâm cơ thâm trầm , hắn khinh thường , không đáng để hắn nhìn . Còn đem lỗi đổ lên người Ngàn Lan . Nàng biết được Ngàn Lan thiện lương , sẽ không vạch trần nàng sao? Chuyện hôm nay hết thảy do nàng tự làm tự chịu , không thể trách người khác

Không khí tựa hồ đứng lại , chỉ nghe tiếng ba người hít thở ,bầu không khí trầm lặng

————————————————————-

Chú thích

Bướm vàng : truyện về bướm vàng

Câu truyện về người con gái hi sinh vì người yêu mà chấp nhận hóa thành bướm vàng ba năm để chàng trai được sống , chàng trai lúc đầu luôn đi tìm cô gái , không biết được có một con bướm vàng luôn lượn lờ xung quanh mình . Hai năm sau bướm vàng quay lại tìm chàng , nhìn thấy bóng hình yêu thương đang kề cận bên người con gái khác , nghe được mọi người bàn tán hai người sắp kết hôn , bướm vàng đau khổ . Ba năm dài đằng đặc trôi qua , Phúc thần (người làm cho cô gái hóa thành bướm vàng) nói ngày mai cô gái đã có thể trở lại hình người nhưng bướm vàng lắc đầu ” Dạ thưa xin cho con được là bướm vàng suốt đời” rồi vỗ cánh bay đi mất

 

Vân Tâm Nhược hạ mắt xuống , lệ trong mắt nhịn không được rớt xuống . Người quả thật đều ích kỷ , quên đi , từ nay về sau , nàng không cần hy vọng , không cần mong đợi nữa , nên giải thoát chính mình thôi

“Các ngươi hạnh phúc sao?” Nàng đột nhiên hỏi một câu mà bọn họ nghe cảm thấy rất kỳ quái , thanh âm của nàng rất nhẹ , tựa như bằng hữu nói chuyện bình thường , không một chút oán hận

“Đương nhiên!” Đỗ Ngàn Lan trả lời không cần suy nghĩ “Chúng ta vẫn thực hạnh phúc”

Lôi ca yêu nàng , nàng cũng yêu Lôi ca , nàng rất tự tin về điều đó. Nàng cùng Lôi ca thực hạnh phúc . Vừa nói xong lại phát hiện có chút nhanh nhảu quá , nhắm chặt miệng lại xấu hổ

“Vậy là tốt rồi….” Thản nhiên lên tiếng trả lời . Không đợi bọn họ có cơ hội phản ứng , nàng từ dưới đất đứng lên , bắt đầu quay lưng về phía bọn họ . Vết máu trên đùi nhìn thấy ghê người cũng chỉ nhoáng qua một cái mà thôi . Giống như một đóa hoa mẫu đơn tiên diễm , lại lộ ra thê lương…..

Nàng cứ như vậy đi xa khỏi tầm mắt bọn họ , không nói gì , cũng không hỏi gì nữa…..

Tới khi thân ảnh của nàng nhìn không thấy nữa , Đỗ Ngàn Lan mới nhìn nam tử trước mặt

“Lôi ca , chàng thật sự không biết nàng sao?” Nàng có chút nghi hoặc nhìn về phía Lôi Liệt “Chàng không phải mất trí nhớ? không nhớ gì về truyện trước kia sao? Cô gái kia có phải hay không là nữ nhân trước kia chàng thích?” Nàng có chút ăn vị , trong lòng ẩn ẩn đau

Lôi Liệt nghe ra lo lắng trong miệng Đỗ Ngàn Lan , hai mắt có chút tức giận nhìn nàng , sau đó hung hăn hôn trụ môi đỏ mọng của nàng , tới khi Đỗ Ngàn Lan muốn thở không nổi nữa mới buông ra. Trong mắt một mảnh thâm tình . Dùng trán mình đụng vào trán nàng

“Nàng a! nghĩ lung tung , ta đương nhiên không biết nàng ta .Cho dù ta có nhớ lại thì thế nào? Ta yêu chỉ có một nữ nhân , đã qua thì để nó qua đi . Hơn nữa chúng ta ở Nhan quốc , mà nàng ta là người Thiên trạch hoàng triều , làm sao cùng ta có quan hệ được?”

Tiếp theo nâng nàng đứng lên , vỗ vỗ hai má nàng , ám thanh nói “Thời gian không còn sớm, chúng ta về nước thôi. Còn suy nghĩ lung tung xem ta thu thập nàng như thế nào” tà mị trong mắt chợt lóe . Đỗ Ngàn Lan ngượng ngùng cúi đầu

Sắc mặt đỏ bừng ôm thắt lưng hắn , nghe được lời nói kiên định trong tình yêu của hắn , nàng giống như ngâm mình trong mật ngọt , không còn chút bóng ma trong lòng , chỉ có ấm áp

“Ân…….” Nàng nhẹ nhàng đồng ý , cảm giác tội lỗi đối với Vân Tâm Nhược hoàn toàn quên đi . Chỉ là , thật sự có thể quên sao?

Lôi Liệt nghe nàng nói về nghi thức Tế thiên hôm nay . Đột nhiên ngực đau xót , hắn bất động thanh sắc che ngực , trong đầu hiện lên một cảnh tượng màu trắng , không đụng tới được , cũng thấy không rõ , chỉ có một hình bóng….hình bóng mờ nhạt giống như một người nào đó…. Hắn là làm sao vậy . Lắc đầu, bỏ qua hình ảnh vừa rồi , khuôn mặt đầy ý cười hướng về nữ tử trong lòng , dù sao hắn cũng đã quên chuyện trước kia rồi , hiện tại người hắn yêu là Ngàn Lan . Thê tử của hắn , về sau còn có thể có con của hắn

Ân, hắn thích cuộc sống như vậy , trí nhớ trước kia không quan trọng , Ngàn Lan mới là quan trọng nhất!

Ý cười trên môi càng lúc càng lớn . Chuyện vừa rồi , giống như tảng đá chìm xuống đáy biển , không còn lưu lại chút gì trong lòng hắn

Thân ảnh hai người ôm nhau biến mất ở ngã tư đường , không lâu sau , ở nơi bọn họ vừa đứng xuất hiện một cô gái mặt đầy lệ , yếu đuối như chiếc lá mỏng manh trước gió

Nàng lẳng lặng đứng ở đó , giống như một pho tượng không có sinh mệnh , ánh nắng màu vàng chiếu xuống thân thể nàng , mềm mại dán vào hai gò má nàng . Sắc mặt quá mức tái nhợt, có vài phần mông lung cùng mê ly , lông mi thanh tú nhíu chặt lại , ánh mắt hướng về bóng dáng màu xanh nhạt

Cô gái đột nhiên xoay người , váy áo tung ra một độ cong xinh đẹp. Giống như đêm đen nổi lên một cuộn sóng , mà trong cuộn sóng là một mảnh màu đỏ

Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!