Thậm chí còn mang theo ý tứ, muốn động vào nam tử tên Lâm Tiêu kia, phải vượt qua Ngạo Hưng trước đã.
Trời ạt Nam tử đó rốt cuộc là ai vậy?
€ó thể khiến Ngạo Hưng coi trọng đến mức độ này, đây là lần đầu tiên họ chứng kiến.
“Ngươi....!”
Vị Đại Đế Tôn Hoàng Giới kia hung hăng trừng mắt nhìn lại, nhưng không dám phản bác.
Đối mặt với Ngạo Hưng cường đại kia, hắn ta thật sự không dám ngang ngược.
Lúc này, Lâm Tiêu lên tiếng.
“Đúng là ta có phát hiện vài thứ, nếu ngươi muốn biết, cũng không phải không được. Nhưng trên đời không có bữa ăn nào miễn phí, ngươi chắc sẽ hiểu đạo lý này hơn ta.” Lâm Tiêu mỉm cười nói. Vị Đại Đế Tôn Hoàng Giới kia sững sờ, nhíu mày hỏi: “Ngươi muốn gì?” “Ngươi có thể cho ta cái gì?!” Lâm Tiêu hỏi ngược lại.
Vị Đại Đế Tôn Hoàng Giới nghiến răng nghiến lợi, không lên tiếng.
Nhưng thần niệm của hắn ta đã ở trong nhẫn trữ vật, tìm kiếm thứ gì đó phù hợp để trao đổi.
Nam tử này thật sự khó đối phó. Hắn rốt cuộc muốn thứ gì? Không thể nào lấy từng thứ ra hỏi chứ? “Thôi, ta nhượng bộ vậy, cho ngươi chút gợi ý.”
“Muốn đổi tin tức của ta, giá trị của vật trao đổi không được thấp hơn trung giai đạo khí, cho nên, nếu là thứ quá rác rưởi thì đừng lấy ra!”
Lâm Tiêu nói rất nhẹ nhàng.
Lời vừa dứt.
Tất cả những người có mặt đều như hoá đá, ai nấy đều cảm thấy khó tin. Cái gì?
Trung giai đạo khí chỉ để đổi lấy tin tức á? Còn chưa biết tin tức đó có dùng được không?
Con mẹ nó đi ăn cướp hay sao? Tên đó điên rồi chắc?
Đãm cường giả Thiên Huyền Giới nghe vậy thì bất lực.
Đạo khí, còn là trung giai đạo khí.
Phần lớn người trong số cường giả Thiên Huyền Giới còn chưa từng chạm vào đạo khí, chỉ có vài cường giả Bán Đế và Đại Đế là có thể sở hữu đạo khí, nhưng không có ai may mắn lấy được trung giai đạo khí cả!
Trong số tất cả các cường giả ở đây, những người sở hữu trung giai đạo khí, tuyệt đối không quá một bàn tay!
Cái này, cái này, nam tử kia cũng quá tham lam rồi đó!
Không chỉ cường giả Thiên Huyền giới, ngay cả những vị Đại Đế Tôn Hoàng Giới cũng không nhịn được tức giận!
Đối với bọn họ, mất đi trung giai đạo khí cũng không khác gì lóc gân, xẻ thịt họt
Tất cả mọi người đều im lặng, cũng không có ai động đậy. Điều kiện của nam tử quá cao, họ thật sự không muốn trao đổi. Lâm Tiêu thấy vậy, cũng không nói thêm gì nữa.
Hắn liếc nhìn Can Anh Túc và Ngạo Hưng phía sau, sau đó bước qua một bên.
Khi mọi người thấy Lâm Tiêu di chuyển, cũng muốn đi theo. Họ nghĩ rất đơn giản. Hảắn đã không chịu chia sẻ thông tin, vậy thì họ cứ bám sát theo hắn là được.
Lâm Tiêu làm gì, bọn họ sẽ học theo cái đó.
Nếu lúc đó hắn vượt ải, bọn họ chắc chắn cũng phát hiện bí mật ẩn giấu.
Nhưng khi mọi người nhìn thấy hướng Lâm Tiêu bước đi, thì đồng loạt kinh ngạc, đó là hướng đi về phía nữ hài váy trắng.
Bước chân của họ dừng lại, không dám động đậy. Hướng đó thì thôi đi!
Hình ảnh mấy cường giả bị lôi kiếp đánh tan thành tro bụi, bọn họ vẫn còn nhớ như in.
Họ không muốn lấy mạng sống của mình làm thí nghiệm nữa. “Hail~~”
“Ba~~.
“Mộc Đầu!~~”
Trong lúc đó, tiếng nói của nữ hài váy trắng vân không dừng lại. Vẫn rất bình tĩnh đếm số, hô khẩu hiệu.
Lâm Tiêu thấy không ai theo sau mình nữa, không khỏi lộ ra nụ cười trêu chọc.