Hắn ta được mệnh danh là tồn tại vô địch trong cảnh giới Đại Đế, làm gì có ai dám không nể mặt hẳn.
Đặc biệt nơi này Thiên Huyền Giới, trước khi cánh cửa phong ấn thứ ba kia được phá giải, cảnh giới cao nhất chính là Đại Đế.
Đồng nghĩa với việc Ngạo Hưng đang là người có thực lực cao nhất, tiếng nói lớn nhất ở đây.
Gần hai trăm Đại Đế Tôn Hoàng có mặt, không một ai dám khinh thường hắn ta.
Bọn họ nghe xong lời Ngạo Hưng nói thì ai nấy đều ngậm miệng im thin thít.
Hơn nữa, những Đại Đế không dám tỏ vẻ bất mãn, nắm đấm người ta lớn, người ta có quyền ngang ngược!
Ngược lại, ai nấy đều lộ ra vẻ mong đợi.
Bọn họ nghĩ Ngạo Hưng muốn tự tay báo thù chuyện vừa nấy, đích thân xử lý đám tôm tép ở Thiên Huyền Giới.
Là thiên tài yêu nghiệt của tộc Phong Bạo, tính tình nóng nảy của Ngạo Hưng đã nổi tiếng khắp Tôn Hoàng Giới.
Tuy nhiên.
Cảnh tượng tiếp theo, lại khiến gần một nghìn người có mặt ở đây đều trợn mắt há hốc mồm.
Ngạo Hưng không những không tính sổ hai cái tên kia mà còn tỏ ra rất ngoan ngoãn...
Đúng vậy, chính là dáng vẻ ngoan ngoãn.
Ngạo Hưng đi đến bên cạnh Lâm Tiêu và Can Anh Túc, dùng thần niệm truyền âm với bọn họ.
Các Đại Đế Tôn Hoàng Giới:
Mọi người ở Thiên Huyền Gi Cái quái gì??
Đang làm cái gì vậy? Chẳng lẽ bọn họ quen nhau?
Nhưng tại sao bầu không khí cứ kỳ quái vậy nhỉ?! Thái độ hai bên hình như bị đảo ngược thì phải.
Đại lão Ngạo Hưng, ngài chính là Đại Đế vương giả của Tôn Hoàng Giới, tại sao ngài phải khom lưng cúi đầu, bộ dáng yếu đuối như vậy chứ.
Tên thiếu niên kia, dựa vào đâu mà tỏ ra bình thản như vậy!
Ngươi chỉ mới là Sinh Tử Cảnh, còn là người của Thiên Huyền Giới thấp kém. Ngạo Hưng dựa vào đâu mà lại khách sáo với ngươi như vậy!!
Đầy đầu sương mù, tất cả mọi người đều không hiểu nổi.
Cả đám xung quanh ai nấy đều không lên tiếng, ánh mắt tập trung nhìn ba người Lâm Tiêu.
Bọn họ thật sự muốn nghe xem ba người kia đang nói gì, hai người Thiên Huyền Giới kia có thân phận gì.
Trong lúc cả đám đang rơi vào trạng thái ngây người. Phía bên kia.
"Xin lỗi nhé, Ngạo Hưng. Nàng ấy chính là như vậy, dễ xúc động lắm, đột nhiên ngươi lao ra, nàng ấy còn tưởng ngươi là kẻ địch." Lâm Tiêu giải thích.
"Không sao không sao, là lỗi của ta, ta quá lỗ mấng, dọa cô nương này sợ rồi" Ngạo Hưng nghe được lời của Nguyên tổ đại nhân, vội vàng nhận lỗi về mình.
Nữ tử này hẳn là đạo lữ của Nguyên tổ.
Chính là người mà hắn ta không thể đắc tội.
Hơn nữa, Nguyên tổ đại nhân làm sao có thể sai được.
Cho dù có sai, thì cũng là lỗi của Ngạo Hưng này!
Truyền âm của hai người được khống chế trong một phạm vi nhỏ, cho nên ngoài hai người bọn họ ra, chỉ có Can Anh Túc là có thể nghe được.
Nàng hơi tò mò nhìn vị Đại Đế này.
So với trăm vị Đại Đế xuất hiện dưới thông đạo hai giới trước đó, người trước mắt này mang lại cho nàng cảm giác uy hiếp khủng bố hơn.
Không ngờ là người Đại Tiêu Tiêu quen biết, hơn nữa nhìn thái độ thì có vẻ quan hệ của cả hai không đơn giản.
Tuy nhiên, bất kể là ai, nếu như có người muốn làm hại Đại Tiêu Tiêu, vậy phải vượt qua cửa ải của nàng trước đã.
Lâm Tiêu thấy Ngạo Hưng không giận, liền trực tiếp vào vấn đề chính.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!