"Ồ? . . . không biết lão đệ muốn gặp ai, ở vương triều Đại Can, loại yêu cầu này, ta có thể đáp ứng, cho dù muốn gặp bệ cũng không thành vấn đề." Đằng lão nói.
Với quyền hành của ông ta, gặp một người chỉ là một vấn đề nhỏ.
“Vậy thì làm phiền Đằng lão ca rồi, chúng tôi muốn gặp trưởng công chúa vương triều Đại Can, công chúa Anh Túc.” Mục lão chậm rãi nói ra mục đích của mình.
Đây là những gì Lâm Tiêu vừa truyền âm nói với Mục lão.
"Cái gì! ! Gặp trưởng công chúa điện hạ?! Chuyện này. . . " Đằng lão lúng túng.
Nhất thời, không biết phải nói gì. Có thể nói, trong vương triều Đại Can này, cho dù đối phương muốn gặp bệ hạ, ông ta chỉ cần dẫn đến gặp là được. Nhưng chỉ có một ngoại lệ, đó là... trưởng công chúa điện hạ.
"Chuyện này... chuyện này... lão xin thứ lỗi cho ta không đáp ứng yêu cầu của đệ, trạng thái hiện tại của trưởng công chúa điện hạ không thích hợp gặp bất cứ ai" Đằng lão từ chối.
Quả thực, tiểu tử Nho Đạo Thánh Thể trước mặt có ý nghĩa rất lớn đối với Thiên Địa Văn cung và Văn đạo nhưng trưởng công chúa điện hạ có ý nghĩa lớn hơn đối với vương triều Đại Can và hoàng cung Đại Can.
Nếu phải lựa chọn một trong hai, ông ta sẽ chọn trưởng công chúa điện hạ mà không do dự, dù chọn trăm lần cũng vậy.
Mục lão thấy đối phương không đồng ý, muốn nói thêm vài câu.
Lâm Tiêu cuối cùng cũng lên tiếng.
"Đằng gia gia, quả thật ta tới đây là vì cứu trưởng công chúa điện hạ." Lâm Tiêu nói.
"Ồ!? Cứu ư? Tiểu gia hỏa, ngươi muốn cứu như thế nào?" Đằng lão nghe vậy cúi đầu xuống, vẻ mặt ôn hoà nói.
Đây là tiểu tử Nho Đạo Thánh Thể! Càng nhìn lại càng cảm thấy thích hắn.
"Bẩm sinh trưởng công chúa điện hạ có tâm sát sinh cho nên cô ấy tu Sát Sinh Ý Cảnh" Lâm Tiêu nhẹ giọng nói.
Đằng lão đột nhiên nhìn chằm chằm, đồng tử co rụt lại.
"Ngươi, làm sao ngươi. . . Ngươi. . ."
Đây là cơ mật cao nhất trong hoàng cung Đại Can. Chỉ có ông ta, bệ hạ và vài người thân tín biết, tất cả không đến năm người. Làm sao tiểu tử này có thể biết được! !
"Đằng gia gia, ta có biện pháp hóa giải sát ý của cô ấy." Lâm Tiêu tự tin nói.
"Hả? ! Ngươi có cách sao? Ngươi có cách gì!!!" Đằng lão theo bản năng đi tới trước mặt tiểu gia hỏa, kích động hỏi.
Phải biết rằng, trưởng công chúa điện hạ là nỗi đau đầu của toàn bộ hoàng cung Đại Can.
Bệ hạ đau đầu, ông ta càng đau đầu hơn. Hơn nữa, bảy năm đã trôi qua kể từ khi trưởng công chúa điện hạ chào đời, họ đã thử đủ mọi cách nhưng vô ích. Bây giờ một đứa trẻ xuất hiện và nói rằng vấn đề lớn này có thể giải quyết.
Ông ta thực sự ... không tin!
Trong vấn đề hóa giải sát ý, phổ thiên chi hạ, tu gia lớn nhất chính là Phật môn. Nhưng Phật môn và Văn Cung không đối đầu và Phật môn đã ẩn giấu hàng ngàn năm và không có cách nào tìm thấy.
"Đằng gia gia, có người từng nói với ta một câu."
“Luân hồi lục đạo đều do nhân quả, lòng từ bi rộng lượng đủ mang vật, Biển khổ vô biên, bờ xa vời, buông bỏ đồ đao tự thành Phật." Lâm Tiêu trầm giọng nói.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!