Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Vạn Cổ Ma Tôn - Truyền Kỳ Ma Tôn - Lâm Tiêu (FULL)

Hình ảnh của Lâm Tiêu trong lòng mọi người ở Lăng Tiêu Các đã được nâng cấp rất nhiều.

 

Sau khi cùng ba người Lâm Tiêu đi vào, phi thuyền khẽ lắc lư, cảnh tưởng quanh bắt đầu nhau chóng bị bỏ lại, hóa thành từng đạo ánh sáng. Tốc độ bay khủng khiếp này một lần nữa khiến mọi người kinh ngạc.

 

Về phần cha vẫn đang hấp thu thông tin thần niệm, Lâm Tiêu cũng mang ông ấy theo, bố trí một phòng tu luyện đơn.

 

“Tiểu Tiêu, còn bao lâu nữa thì đến tiền tuyến duyên hải?” Mẹ nhìn về phía xa xăm, ánh mắt lo lắng hỏi.

 

Bà ấy đã nói với con trai mình vị trí cụ thể. Nếu như là trước đây, bọn họ hoặc là ngồi máy bay chiến đấu siêu thanh qua đó, hoặc là thi triển toàn bộ tu vi thực lực bay qua.

 

Từ đại bản doanh của Lăng Tiêu Các sẽ mất ít nhất ba giờ đến tiền tuyến duyên hải. Phi thuyền của Tiểu Tiêu trông thực sự tốt, có lẽ thời gian sẽ ngắn hơn.

 

"Có lẽ là mười phút, mẹ đừng quá nóng lòng."

 

Lâm Tiêu vốn định nói năm phút, nhưng sau khi nói xong hắn vẫn dành lại cho mình một khoảng trống.

 

"Có thể không nóng lòng sau! Bác của con đang ở tiền tuyến, thậm chí bác ấy còn liều lĩnh hơn nhiều với người bác trong trí nhớ của con." Mẹ tức giận nói.

 

Lâm Tiêu mở to mắt .

 

"Bác?! Bác còn sống sao? Còn đang ở chiến trường?" Lâm Tiêu kinh ngạc.

 

Tất cả chuyện này là sao chứ! Hắn không biết đây là lần ngạc nhiên thứ mấy trong ngày hôm nay rồi. Sự chấn động sắp bằng ba năm ở Huyền Thiên Giới rồi.

 

"Phì, phì, phì! Cái gì mà bác của con còn sống sao? Năm đó bác con yêu chiều con nhất." Mẹ vừa vỗ vào lưng Lâm Tiêu một cái, vừa nói vừa lườm hắn.

 

“He he, con chỉ đang cảm thán thôi mà!” Lâm Tiêu mỉm cười nói.

 

Cảm giác bị mẹ đánh thật tốt, thật ấm lòng.

 

Mẹ nói đúng, từ nhỏ đến lớn, ngoại trừ cha mẹ, người đối xử tốt nhất với hắn chính là bác.

 

Đặc biệt là khi còn đi học, nếu mẹ muốn đánh hắn, bác sẽ ngăn cản, những lúc mà mẹ không mua đồ chơi cho thì bác lại mua cho hắn. Cho đến khi lớn lên, mối quan hệ của hắn và bác mình luôn rất tốt.

 

"A hèm, mẹ, cha và mẹ đều là các chủ và phó các chủ của Lăng Tiêu Các, còn bác thì sao, bác cũng là người của Lăng Tiêu Các sao?" Lâm Tiêu tò mò hỏi.

 

Mẹ lắc đầu.

 

"Không, tài năng mà bác của con đánh thức chính là càng chiến đấu càng mạnh lên. Mẹ đã mời bác ấy gia nhập Lăng Tiêu Các, nhưng bác ấy đã từ chối." Mẹ nói.

 

“Vậy thì bác làm gì?” Lâm Tiêu tiếp tục hỏi.

 

"Bác ấy à! Chúng ta gọi bác ấy là người liều lĩnh nhất Hoa Hạ, còn những người khác, gọi bác ấy là chiến thần đệ nhất Hoa Hạ!"Mẹ bất lực lắc đầu nói.

 

Mắt của Lâm Tiêu lại mở to.

 

Hay lắm! ! Chiến thần đệ nhất!

 

Chỉ cần nghe thấy những từ này, Lâm Tiêu cảm thấy linh hồn đã im lặng hơn mười năm của mình sắp bị đốt cháy.

 

Ngay lập tức, một tay Lâm Tiêu vung pháp quyết lên.

 

Ầm ầm! !

 

Tất cả mọi người trong phi thuyền đều cảm thấy bị đẩy lùi một cách mạnh mẽ.

 

Hả! ?

 

Tại sao bọn họ lại cảm thấy tốc độ của phi thuyền đột nhiên tăng lên gấp mấy lần vậy? !

Tuyến phòng thủ ven biển phía bắc Hoa Hạ.

 

Phía ngoài xa có vô số quái vật từ trong màn sương mù lao tới, bọn chúng xếp hàng trật tự hoàn toàn khác với đám quân quái thú lúc trước. Cũng may Châu Hồng Phi quả quyết dẫn binh tiến lên 20km, kịp thời cản được đại quân yêu thú này.

 

Chỉ là quân số hai bên khác xa nhau. Châu Hồng Phi dẫn khoảng 10.000 chiến sĩ tinh anh, còn đội quân yêu thú thì phải có tới 100.000 con. Vì sự quyết đoán này mà Châu Hồng Phi xứng đáng mang danh chiến thần số một của Hoa Hạ.

 

Nếu không sẽ là quá muộn khi đội quân yêu thú này tấn công được vào thành phố. Hai bên giao tranh cũng đã phải mười mấy hiệp, mỗi giây mỗi khắc đều có người và yêu thú chết.

 

Trong tình thế địch đông ta ít, Châu Hồng Phi triển khai ý cảnh đao pháp, cứ thế một mình chống đỡ sức của hơn nửa đội quân yêu thú cho tới giờ. Nhưng ông ấy hiểu rõ, đoàn quân yêu thú này chỉ là đang thăm dò.

 

Một khi biết bọn họ không có viện binh cứu trợ, vậy kết cục chắc chắn sẽ rất thảm. Chỉ là lúc phát hiện ra đội quân yêu thú khổng lồ này, ông ta đã sớm gửi tin cấp báo về cho em gái và em rể của mình.

 

Bây giờ mục đích và nhiệm vụ chỉ có một, đó chính là kéo dài thời gian, làm cho đoàn quân yêu thúc cách xa bức tường phòng ngự Hoa Hạ nhiều nhất có thể.

Xoẹt!

Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!