Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Vạn Cổ Ma Tôn - Truyền Kỳ Ma Tôn - Lâm Tiêu (FULL)

“Cảnh lão, chuyện đó.....còn có nơi nào khác có thể tu luyện không?”  

 

Lâm Tiêu lộ ra dáng người cực tốt, ngại ngùng hỏi Cảnh lão bên cạnh.  

 

Khóe miệng Cảnh lão giật giật.  

 

Nhìn vào Phạm Thiên mộ kiếm nhấp nhô trập trùng.  

 

Vô số kiếm khí rải rác trên mặt đất, trông như tàn binh bại trận.  

 

Chẳng còn chút kiếm khí nào.  

 

Thấy Cảnh lão không nói gì, ánh mắt Lâm Tiêu hướng ra phạm vi bên ngoài Phạm Thiên mộ kiếm nói: “Cảnh lão, hay là vãn bối tạm chấp nhận rời ra bên ngoài tiếp tục tu luyện??”  

 

“Cút, cái tên nhóc nhà mi cút đi cho ta.”  

 

“Nếu bị ngươi dày vò thêm chút nữa, Phạm Thiên mộ kiếm này cũng không còn nữa rồi.”  

 

“Muốn tiếp tục tu luyện có thể đi di tích Vô Cực Thượng Cổ, nơi này chuẩn bị mở rồi, đối với ngươi mà nói thì chính là một nơi rất tốt để tu luyện.”  

 

Cảnh lão lườm Lâm Tiêu một cái, còn đưa ra một đề nghị.  

 

Di tích Vô Cực Thượng Cổ?  

 

Lâm Tiêu hơi sững lại.  

 

Đây đã là lần thứ hai hắn nghe về nơi này rồi.  

 

Lục sư tỷ từng nói với hắn, Thử Kiếm thạch ở buổi kiểm tra ngoại môn, trước kia chính là được tông chủ tìm thấy ở trong đó.  

 

Bây giờ Cảnh lão lại đề cử nơi này.  

 

Nếu như vậy, hắn nhất định phải đi một chuyến.  

 

“Cảnh lão, nếu vãn bối đi di tích Vô Cực, vậy ước định với ngài và Mục lão thì phải làm sao?” Lâm Tiêu hỏi.  

 

“Quan tâm cái lão già đó làm gì, ngươi cứ đi việc của ngươi đi.” Cảnh lão ung dung nói.  

 

“Vâng! Vậy bây giờ vãn bối đi chuẩn bị một chút.” Lâm Tiêu nói xong, hành lễ từ biệt, sau đó liền thi triển thân pháp, nhanh chóng rời đi.  

 

Cảnh lão nhìn bóng lưng rời đi của Lâm Tiêu, trong đáy mắt có sự kinh ngạc.  

 

Thiên kiêu cỡ này, chỉ e là sẽ nhanh chóng vang danh khắp vương triều Đại Ngụy thôi.  

 

Ông nhặt một thanh trường kiếm bị rơi trên mặt đất, đang định cắm nó trở về mộ kiếm.  

 

Nhưng khi cảm nhận trạng thái bên trong của trường kiếm, ông tỏ vẻ bất đắc dĩ mà lắc đầu.  

 

“Yêu nghiệt, quá yêu nghiệt rồi, bao nhiêu kiếm như vậy đều trống rỗng, chí ít cũng cần tới mười năm, à không, hai mươi năm mới có thể khôi phục lại toàn bộ kiếm khí đó.”  

Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!