Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Vạn Cổ Ma Tôn - Truyền Kỳ Ma Tôn - Lâm Tiêu (FULL)

 “Nha đầu, ba loại chuyển hóa bản chất còn lại của nàng tiến triển thế nào rồi?” Lâm Tiêu hỏi. 

 

 

“Hiện tại mới hoàn thành một loại Phàm Hồn, những loại khác vẫn chưa bắt đầu!” nha đầu Anh Túc thành thật trả lời. 

 

Nghe vậy, Lâm Tiêu thầm thở phào, may quá, khoảng cách không lớn. 

 

Vẫn còn đuổi kịp. 

 

“Nhưng ba loại bản chất còn lại, trước khi nhân cách kiếp trước biến mất đã lên kế hoạch sẵn cho ta. Chỉ cần ta làm theo kế hoạch đó, không mất quá nhiều thời gian sẽ có thể hoàn thành toàn bộ.” Nha đầu Anh Túc nói thêm một câu. 

 

Lâm Tiêu: “…” 

 

Đúng là để lại đường lui rất chu toàn. 

 

Nghĩ lại cũng không có gì sai. Nhân cách kiếp trước giúp tiểu nha đầu cũng chính là giúp bản thân mình. Chân Tiên chỉ tồn tại trong truyền thuyết, nhưng lỡ như thực hiện được thì sao. 

 

Tính tới tính lui, cuối cùng chỉ còn lại một mình hắn phải suy nghĩ xem bước tiếp theo nên đi đâu về đâu. 

 

Điều kiện và phương pháp chuyển hóa bản chất đều tùy thuộc vào mỗi người, không ai giống ai. Giống như Viêm Đế, một lần đốn ngộ có thể hoàn thành một loại chuyển hóa. Cái này mà áp dụng với người khác chắc chắn sẽ không phù hợp. 

 

Chỉ có con đường phù hợp với bản thân mới thật sự khả thi. 

 

“Ủa?! Đại Tiêu Tiêu, Viêm Đế vẫn chưa ra sao?” Can Anh Túc tò mò hỏi. 

 

Sau khi có được ký ức từ nhân cách kiếp trước, nàng đã có cái nhìn khác về Viêm Đế, người mà nàng mới gặp lần đầu. 

 

Cuộc đời của nhân cách kiếp trước lướt qua trong đầu nàng như một cuốn phim. Trong đó, hình ảnh của Viêm Đế xuất hiện nhiều nhất. 

 

Chỉ có thể nói, nhân cách kiếp trước tuy ghét tên này, nhưng lại có vẻ rất để tâm đến hắn ta. 

 

Tóm lại, Can Anh Túc không thể hiểu nổi mối quan hệ giữa hai người họ rốt cuộc là gì. 

 

Nhưng sau khi biết được bản tính lăng nhăng của Viêm Đế, Can Anh Túc bắt đầu cảm thấy chán ghét. Hắn ta đã qua lại với mấy chục vị đạo lữ, mỗi mối tình đều chẳng đi đến đâu, có được rồi lại nhanh chóng vứt bỏ. 

 

Nhân cách kiếp trước của nàng vì chưa bị hắn ta chiếm được nên mới bị theo đuổi dai dẳng. Nếu thật sự bị hắn ta theo đuổi thành công, liệu có chung số phận với mấy chục người tình cũ kia không. 

 

Tên cặn bã! Viêm Đế này đúng là một gã nam nhân tồi tệ! Sao có thể tốt bằng một phần trăm của Đại Tiêu Tiêu nhà nàng chứ. 

 

“Đúng vậy! Sao Viêm huynh vẫn chưa ra nhỉ?” Lâm Tiêu nghi hoặc nhìn về phía lăng mộ Nữ Đế, thầm nghĩ có nên vào xem thử không. 

 

Nhưng ngay khoảnh khắc tiếp theo, trước mắt lóe lên một cái, một bóng người xuất hiện trước mặt cả hai. 

 

Chính là Viêm Đế. 

 

“Huynh đệ, khá lắm khá lắm! Trọn vẹn bốn ngày, đúng là tân hôn lâu ngày gặp lại có khác ha.” Viêm Đế cười trêu chọc. 

 

Nhìn trạng thái của hắn ta, Viêm Đế đã hoàn toàn không còn vẻ đau buồn, ánh mắt đã khôi phục lại sự bình tĩnh như trước. 

 

“Chúng ta vẫn chưa thành hôn, dự định sắp tới sẽ chọn ngày lành tháng tốt để tiến hành, đến lúc đó Viêm huynh không thể không đến đâu đấy!” Lâm Tiêu thuận thế đáp lời. 

 

“Chắc chắn sẽ đến, dù gặp phải chuyện lớn đến đâu, ta cũng nhất định sẽ thu xếp đến chung vui!” Viêm Đế nghiêm túc hứa hẹn. 

 

Nha đầu Anh Túc đứng bên cạnh nghe hai chữ “thành hôn”, toàn thân run lên, đôi mắt ngấn lệ. 

 

Cuối cùng cũng đợi được đến ngày này. 

 

Nàng tuy là tu sĩ, nhưng cũng là một nữ nhân, đối với chuyện thành hôn luôn có một cảm xúc đặc biệt. Nhất là trong hơn trăm năm ở bên Đại Tiêu Tiêu, nàng đã không biết bao nhiêu lần mơ thấy cảnh tượng ấy. 

 

Bây giờ, cuối cùng cũng sắp thành hiện thực. 

 

“Viêm huynh tiếp theo định đi đâu?” Lâm Tiêu hỏi. 

 

“Trở về thành Viêm Đế. Dị Tộc Hắc Ám lần này tuy bị trọng thương, nhưng chính vì thế, chúng ta lại càng không thể lơ là cảnh giác.” 

 

“Một con hổ ở trạng thái đỉnh cao có thể sẽ đắn đo suy tính. Nhưng một con dã thú bị thương và đói khát rất có thể sẽ không từ thủ đoạn!” 

 

“Không chỉ thành Viêm Đế của ta, ta còn định thông báo cho các thế lực khác.” 

 

Viêm Đế nói ra kế hoạch của mình. 

 

Lâm Tiêu gật đầu, tỏ vẻ hiểu rõ. 

 

Không hổ là một trong những trụ cột của Tôn Hoàng giới, suy nghĩ thật chu toàn. 

 

“Còn huynh đệ thì sao? Hay là về thành Viêm Đế cùng ta?” Viêm Đế đề nghị. 

 

“Ta không làm phiền Viêm huynh nữa, các người đều thu hoạch được nhiều như vậy, ta cũng phải nỗ lực tu luyện thôi.” Lâm Tiêu cười nói. 

 

“Vậy bước tiếp theo của huynh đệ là…?” Viêm Đế hỏi. 

 

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!