Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Vạn Cổ Ma Tôn - Truyền Kỳ Ma Tôn - Lâm Tiêu (FULL)

 Lâm Tiêu nhìn người này, trực tiếp từ chối: "Không cần, ta còn phải đi khiêu chiến Thông Thiên kiếm các."  

 

 

"Ồ? Khiêu chiến Thông Thiên kiếm các? E là ngươi không biết, khiêu chiến Thông Thiên kiếm các dù là tầng thứ nhất cũng cần mười ngàn điểm ngộ đạo!" Một người cười nhạo.  

 

"Ta biết!" Lâm Tiêu thản nhiên nói.  

 

Lần này, năm người lại ngây ra.  

 

Hắn nói gì?  

 

Hắn biết?  

 

Ý là... hắn đã có mười ngàn điểm ngộ đạo?  

 

Chuyện này...  

 

"Ngươi, chẳng phải ngươi mới vào mười ngày sao? Sao ngươi lại có mười ngàn điểm ngộ đạo?" Một người nghi hoặc hỏi.  

 

Lâm Tiêu nghe vậy cũng nghi hoặc hỏi ngược lại: "Mười ngàn điểm ngộ đạo? Mười ngày, chẳng lẽ không thể cảm ngộ ra mười ngàn điểm ngộ đạo?"  

 

"Ngươi, ngươi..."  

 

Sắc mặt năm người đều thay đổi.  

 

Bọn họ có cảm giác tiểu tử này đang trêu đùa mình.  

 

"Tiểu tử, đưa cổ tay trái của ngươi ra cho chúng ta xem!" Một người rốt cuộc nhịn không được.  

 

Vèo!  

 

Sau một khắc, thân ảnh Lâm Tiêu biến mất.  

 

"Người đâu?"  

 

"Tiểu tử kia đâu? Sao đột nhiên biến mất?"  

 

"Cái này... tên này có vấn đề."  

 

Một người đang muốn nói, bỗng cảm thấy cổ lạnh lẽo như bị lưỡi kiếm kề sát.  

 

Một luồng kiếm ý cực kỳ sắc bén, dần dần thẩm thấu vào cơ thể.  

 

Hắn ta có cảm giác, chỉ cần mình hơi động đậy.  

 

Cái chờ đợi hắn ta, chính là đầu lìa khỏi cổ.  

 

"Mong các hạ thủ hạ lưu tình, ta sai rồi, ta sai rồi!" Người này vội vàng cầu xin tha thứ, mặt mũi tràn đầy vẻ khổ sở.  

 

Bốn người khác đều ngơ ngác.  

 

Chuyện gì thế này?  

 

Sao thiếu niên này lại xuất hiện ở đây?  

 

"Vị đạo hữu này, hiểu lầm, tất cả chỉ là hiểu lầm! Lần này chúng ta nhận thua, xin hãy thả người của chúng ta đi."  

 

"Ngươi muốn gì, cứ việc nói!"  

 

"Chỉ cần ngươi thả hắn, chúng ta sẽ không làm gì ngươi nữa."  

 

Thường đi bên sông, nào đâu tránh khỏi ướt giày.  

 

Ánh mắt năm người lúc này đều tràn đầy khiếp sợ.  

 

Tốc độ này cũng quá nhanh.  

 

Bọn họ hoàn toàn không nhìn rõ thiếu niên này biến mất và xuất hiện như thế nào.  

 

Cục diện đã hoàn toàn đảo ngược.  

 

"Đến đây, cho ta xem điểm ngộ đạo trên cổ tay trái của các ngươi." Lâm Tiêu mỉm cười nói.  

 

Năm người nhìn nhau, không nói nhiều, trực tiếp lộ ra số lượng điểm ngộ đạo của mình.  

 

Điểm ngộ đạo của bốn người lần lượt là năm mươi ngàn, bốn mươi ngàn, ba mươi ngàn, ba mươi ngàn.  

 

Còn kẻ bị Lâm Tiêu khống chế thì có bốn mươi ngàn điểm ngộ đạo.  

 

Năm người cộng lại chưa tới hai trăm ngàn.  

 

"Các ngươi đã làm việc này bao lâu rồi?" Lâm Tiêu hỏi với ánh mắt ghét bỏ.  

 

"Liên tục cũng mười mấy năm rồi." Một người đáp.  

 

"Vậy làm thế nào để chuyển giao điểm ngộ đạo?" Lâm Tiêu hỏi một vấn đề hắn khá quan tâm.  

 

Năm người thầm nghĩ, đến rồi.  

 

Tên này muốn đen ăn đen, cướp điểm ngộ đạo của bọn họ sao?  

 

"Không nói, ta tự thử." Lâm Tiêu lạnh lùng nói.  

 

"Chỉ cần dán cổ tay vào nhau, dùng thần niệm là được."  

 

Người bị hắc kiếm uy hiếp nói ra.  

 

Lâm Tiêu gật đầu, thu hồi hắc kiếm.  

 

Tiếp theo, rầm một tiếng.  

 

Hắn đá bay kẻ trước mặt về phía bốn người kia.  

 

"Các ngươi, thay vì rảnh rỗi đi cướp bóc, chi bằng chuyên tâm cảm ngộ vạn vật. Được rồi, mau cút khỏi tầm mắt ta, nếu không ta sẽ không dễ dàng buông tha các ngươi như vậy."  

 

Lâm Tiêu nói xong, không thèm nhìn phản ứng của đối phương.  

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!