“Vân trưởng lão, đệ tứ kia của ngươi vừa vào tông môn đã trực tiếp khai khiếu, tốc độ khai khiếu này chỉ sợ không hề kém hơn ngươi, tuy là nói được tiên nhân ban ân, nhưng cũng được coi là đã khai khiếu, ngươi nhất định phải dạy dỗ hắn thật tốt!"
Đại trưởng lão cũng bổ sung một câu
“Đồ nhỉ kia của ta vậy mà lại được tiên nhân ban ân, mở được linh khiếu!”
Vân Thanh Dao vô cùng ngạc nhiên.
Chẳng trách Lục Nhân muốn đấu giá khai khiếu đan, là nàng đã trách nhầm Lục Nhân rồi
Trong lúc nhất thời, cảm xúc trong lòng Vân Thanh Dao có chút lẫn lộn, cảm giác hơi có lỗi với Lục Nhân.
Một khi linh khiếu đã mở ra, viên khai khiếu đan kia đương. nhiên sẽ trở nên vô dụng, tất nhiên có thể đem bán đấu giá,
còn có thể kiếm được không ít tiền.
Như vậy sao có thể nói là không có chí cầu tiến, rõ ràng là một thiên tài kinh doanh.
“Vân trưởng lão, môn chủ đã hạ lệnh, ngươi nhất định phải dẫn theo đồ đệ của ngươi tham gia giao lưu trao đổi đệ tử
nhập môn lần này"
Lời nói của Đại trưởng lão cắt ngang suy nghĩ của Vân Thanh Dao,
Vân Thanh Dao phục hồi tinh thần, mỉm cười nói: “Đại trưởng lão, chuyện này ta đồng ý!"
“Ngươi thực sự đồng ý ư?” Trên mặt Đại trưởng lão lộ ra vẻ kinh ngạc.
Ông ta vốn còn đang lo lắng Vân Thanh Dao sẽ từ chối, nhưng không ngờ Vân Thanh Dao lại đồng ý dễ dàng như vậy.
“Nếu ta đã nhận đồ đệ, vậy thì nhất định phải giúp tông môn bồi dưỡng ra một đệ tử ưu tú, cũng sẽ không quên báo đáp ân tình của tông chủ!"
'Vân Thanh Dao nói.
“Ngươi có tự tin có thể bồi dưỡng tên Lục Nhân kia sao? Mặc dù hắn đã khai khiếu, nhưng dù sao hắn cũng là huyết mạch phế phẩm, xưa nay chưa từng có!”
Đại trưởng lão nói.
Khuôn mặt xinh đẹp lạnh lùng của Vân Thanh Dao lộ ra vẻ tự tin: “Đồ nhi của ta có Hỏa Linh Kiếm của ta, ta chỉ cần dạy. kiếm pháp của ta cho hản, cho dù hãn có là huyết mạch vô dụng thì ta vẫn có đủ tự tin sẽ dạy được. Chỉ cần hắn tu luyện bộ kiếm pháp này của ta đến nhập môn, ít nhất có thể mở ra thêm hai linh khiếu nữa!”
“Nếu có thế tu luyện đến tiếu thành, có thể mở ra bốn linh khiếu, nếu tu luyện được đến đại thành, có thế mở được sáu linh khiếu!”
Đồ đệ của nàng chỉ là một tên có huyết mạch phế phẩm, đây là do ông trời quyết định, không có cách nào thay đổi được, chỉ cần cố gắng, cộng thêm sự hướng dẫn của nàng thì đều có thế trở nên mạnh mẽ.
“Ha ha ha, nếu như huyết mạch phế phẩm thật sự có thế được ngươi bồi dưỡng thành như vậy, cũng đủ khiến Thanh 'Vân Môn chúng ta nổi tiếng!”
Đại trưởng lão cười nói
Đến cả huyết mạch phế phẩm mà Thanh Vân Môn bọn họ còn có thế bồi dưỡng được, sau này tự nhiên sẽ có càng nhiều thiên tài gia nhập vào Thanh Vân Môn của bọn họ.
“Nếu không có việc gì nữa, ta đi gặp đồ nhi của ta đây!”
Vân Thanh Dao nói xong liền đứng dậy rời đi
Lúc này, ở trong biệt viện.
Tiêu Hỏa Hỏa đang vung Hỏa Linh Kiếm, tu luyện Liệt Hỏa Kiếm Pháp, rất có uy thế.
“Liệt Hỏa Kiếm Pháp này thật lợi hại, một khi ta có thế tu. luyện đến đại thành, mấy tên đệ tử huyết mạch ngũ phẩm kia cũng không phải đối thủ của ta"
Tiêu Hỏa Hỏa hưng phấn nhìn Hỏa Linh Kiếm trong tay.
Chỉ tốn 200.000 đồng để khiến hản có thể tận hưởng được. uy lực của linh khí cấp thấp, quả thật rất đáng giá.
“Tranh thủ tu luyện kiếm pháp đến nhập môn trong một tháng này!”
Tiêu Hỏa Hỏa nói xong, đang định tiếp tục vung Hỏa Linh Kiếm, đột nhiên cảm nhận được một tàn ảnh lướt qua trước mặt.
Sau đó một bàn tay mảnh khánh bất ngờ võ vào ngực hẳn ta, khiến hẳn ta không kịp đề phòng.
Phụt!
Tiêu Hỏa Hỏa phun ra một ngụm máu tươi, sau đó bị bần ra ngoài, ngã xuống đất.
Đợi đến khi hẳn ta nhìn rõ bóng người, trên khuôn mặt đau đớn hiện lên vẻ kinh ngạc: “Thánh... Thánh nữ điện hạ!”
Vân Thanh Dao hút thanh Hỏa Linh Kiếm rơi trên mặt đất lên, trường kiếm vung lên, mũi kiếm chĩa vào Tiêu Hỏa Hỏa,
“Thật to gan, dám bắt nạt đồ nhi của ta, cướp đi Hỏa Linh Kiếm của hân, tuy đồ nhi của ta là huyết mạch phế phẩm, nhưng đừng quên hẳn còn có một sư phụ!”
Sắc mặt Vân Thanh Dao lạnh lùng như sương, khí thế băng lãnh như muốn đóng băng Tiêu Hỏa Hỏa.
Giờ phút này, trong đầu Vân Thanh Dao không khỏi hiện lên một hình ảnh, một đệ tử huyết mạch phế phẩm bị đệ tử ở cùng biệt viện bắt nạt chèn ép, cuối cùng đến cả quà gặp mặt mà sư phụ cho hẳn cũng bị cướp đi.
Toàn thân Tiêu Hỏa Hỏa ớn lạnh, cơ thể hản ta không ngừng run rẩy hỏi: “Thánh nữ điện hạ, có phải người đã hiểu lâm gì rồi không?”
“Ta đã hiểu lâm ngươi cái gì? Hỏa Linh Kiếm trong tay ngươi chính là do ta đưa cho Lục Nhân”
'Vân Thanh Dao lạnh lùng nói.
“Hỏa Linh Kiếm đúng là của người đưa cho Lục Nhân, nhưng mà không phải ta cướp của hắn, mà là Lục Nhân bán cho ta!”
Truyện được cập nhật nhanh nhất tại metruyenhot.vn nhé cả nhà. Các website khác có thì là copy truyện nên sẽ bị thiếu không đầy đủ nội dung đâu.Các bạn vào google gõ metruyenhot.vn để vào đọc truyện nhé
Tiêu Hỏa Hỏa lập tức giải thích, sợ Vân Thanh Dao tức. giận sẽ dứt khoát giết chết hẳn ta
Vân Thanh Dao không chỉ là trưởng lão của Thanh Vân Môn, mà còn là Thánh nữ của nước Khương Vân, cho dù có giết chết hản ta ở trong tông môn thì đến cả rắm Tiêu gia cũng không dám thả.
“Ăn nói vớ vấn!”
Vân Thanh Dao lạnh lùng nói: “Hỏa Linh Kiếm này của ta có giá trị ít nhất một triệu đồng, một đệ tử nhập môn như. ngươi làm thế nào mua được?”
“Ta không trả hết, nhưng Lục Nhân để ta trả góp cho hắn, ta đưa trước cho hẳn 200.000 đồng, 800.000 đồng còn lại, cộng với tiền lãi, mỗi tháng ta sẽ đưa cho hẳn 88.000 đồng, trong vòng mười tháng!"
Tiêu Hỏa Hỏa rưng rưng nước mắt nói.
“Trả góp? Tiền lãi?”
Đôi mắt linh động của Vân Thanh Dao mở to, như thế đang nghe thấy một chuyện rất khó tin
“Thánh nữ điện hạ, ta thật sự không có lừa người, nếu người không tin ta, đợi Lục Nhân trở lại, chúng ta cùng đối chấu”
Tiêu Hỏa Hỏa vội vàng nói.
“Không cần!”
Vân Thanh Dao thu hồi Hỏa Linh Kiếm, lấy ra 20 tờ tiền ném cho Tiêu Hỏa Hỏa, lạnh lùng nói: “200.000 này trả lại cho. ngươi, ta lấy Hỏa Linh Kiếm!”
Tiêu Hỏa Hỏa khóc không ra nước mắt, Hỏa Linh Kiếm đã bị lấy đi rồi, Liệt Hỏa Kiếm Pháp mà hẳn ta mượn được chẳng
phải trở nên vô dụng sao?
“Thánh nữ điện hạ, Lục Nhân đến tìm ta đòi tiền thì phải làm sao?”
Vẻ mặt Tiêu Hỏa Hỏa như đưa đám.
“Đương nhiên là không đưa, nếu hản không phục thì đánh hắn một trận, hản là một tên huyết mạch phế phẩm, không bản lĩnh không năng lực thì nên dạy dõi!
Vân Thanh Dao tức giận rời đi.
Nàng sống hai mươi năm trên đời, đây là lần đầu tiên tặng quà cho người khác, kết quả Lục Nhân lại đem quà nàng tặng
đi bán, còn để cho người khác trả góp,
Vốn dĩ định dành chứt thời gian để dạy dỗ đồ đệ này, nhưng hiện tại chỉ hận không thế tát chết tên đồ đệ này.
Vân Thanh Dao rời đi không lâu thì Lục Nhân vui vẻ trở lại, lao vào ký túc xá của mình.
Bước vào không gian bảo tháp, cần phải có một hoàn cảnh tuyệt đối an toàn, nếu không thì đầu óc không thể thả lỏng, cũng không thế bước vào không gian bảo tháp.
Lục Nhân nhanh chóng tiến vào không gian bảo tháp.
Lục Nhân nhìn 60 bao linh mẽ trước mắt, theo tính toán sơ. bộ, 60 bao linh mễ có thể đủ cho hản dùng 82 năm.
Lục Nhân luyện Mãnh Hổ Quyền suốt một tháng vẫn không thể nhập môn, nhưng bây giờ hắn có thời gian 82 năm để tu luyện, chẳng lẽ còn sợ không tu luyện được sao?
“Bắt đầu tụ luyện!"
Lục Nhân lấy bí tịch Mãnh Hổ Quyền ra, tiếp tục tu luyện.
Đối với một kẻ có huyết mạch phế phẩm như Lục Nhân mà nói, việc tu luyện chính là một chuyện phí công vô ích, phải mất thời gian hai năm hẳn mới có thể tu luyện Mãnh Hổ Quyền đến mức tiểu thành.
Tiêu Hỏa Hỏa có thiên phú huyết mạch tứ phẩm, tu luyện ba ngày đã đạt tiếu thành, mà Lục Nhân phải tốn thời gian hai năm,
Sự chênh lệch này quá lớn.
“Thiên phú kém cũng không sao, ta có thể làm được, số linh mề này đủ để ta tu luyện hơn 80 năm!”
Lục Nhân tiếp tục tu luyện.
Trong chớp mắt, 30 năm đã trôi qua!
Trong không gian của bảo tháp.
Cơ thể Lục Nhân giống như một con mãnh hổ, lao về phía trước, hai đấm vung ra liên tục, gió từ quyền pháp rít lên, không khí rung chuyến, giống như mãnh hố xuống núi.
“Grữt"
Lục Nhân đột nhiên hét lên, một quyền đấm mạnh vào. tảng đá trước mặt
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!