Cổ Dật Phàm cười khinh miệt.
“Vậy để ta lĩnh giáo Ngự Quỷ Kiếm thử xem saoỊ”
Thân thể của Vân Thanh Dao chớp một cái lơ lửng giữa không trung, không khí xoay tròn quanh người, áo trắng tung bay, trong vòng bán kính một trượng quanh người lơ lửng các luồng kiếm khí.
Khí tức bễ nghễ thiên địa, không cho phép vạn vật khinh nhờn tỏa ra từ người nàng.
Lúc này, Lục Nhân cảm thấy sư phụ mình giống như một thanh bảo kiếm để lộ sự sắc bén của nó, dựng thẳng đứng như thể có thể đâm toạc cả bầu trời.
“Kiếm ý mạnh thật, ngươi đã tu luyện được kiếm ý rồi à?”
Sắc mặt Cổ Dật Phàm rất khó coi, hắn ta cảm nhận được kiếm ý rất mạnh trên người Vân Thanh Dao.
Kiếm ý này khiến hắn ya sợ hãi!
“Ngự Quỷ KiếmỊ”
Cổ Dật Phàm quát mạnh một tiếng, quỷ kiếm sau lưng phóng vút lên, lượn vài vòng trên không trung rồi đâm thẳng về phía Vân Thanh Dao.
Trên đường quỷ kiếm di chuyển xuất hiện ảo ảnh hình một con lệ quỷ há to miệng như thể muốn nuốt chửng Vân Thanh Dao.
Thế nhưng, khi quỷ kiếm còn cách Vân Thanh Dao một trượng, nó lại không thể tiến thêm được nữa, như thể bị một bức chắn vô hình ngăn cản.
“Tử Lôi Long Kiếm!”
Vân Thanh Dao vung hai tay lên, một tia sét màu tím sáng ngời ngưng tụ thành một thanh trường kiếm hình rồng quét ngang xung quanh, vang lên tiếng rồng gầm, tiếng sấm đùng đoàng, tia sét mạnh mẽ nhắm thẳng về phía Cổ Dật Phàm.
Đùng đùng đùng đùng!
Cổ Dật Phàm không ngờ Vân Thanh Dao lại tấn công dữ dội như vậy, hắn ta vung bàn tay lên, thu quỷ kiếm lại, ra sức ngăn cản.
Thế nhưng, Cổ Dật Phàm chỉ đỡ được bảy chiêu, sau đó quỷ kiếm bị đánh bay, cả người hắn ta phải lùi lại mấy bước, khóe môi rướm máu, xem ra đã bị thương.
Còn thanh lôi kiếm hình rồng thì bay lơ lửng trên đỉnh đầu Cổ Dật Phàm rồi quay trở lại với Vân Thanh Dao, từ từ tan biến.
“Cổ Dật Phàm, chỉ dựa vào ngươi mà cũng đòi làm đồ nhi của ta bị thương, nếu không nể chút tình đồng môn giữa chúng †a thì ta đã giết ngươi rồi!”
Vân Thanh Dao lạnh nhạt nói. “Ngươi!”
Sắc mặt Cổ Dật Phàm vô cùng khó coi, dù sao hắn cũng là một trong ba nhân tài của nước Khương Vân, giờ bị Vân Thanh Dao làm nhục trước mặt mọi người như vậy thật khó lòng chịu nổi.
Ngay cả sắc mặt Đường Hạo cũng không hề dễ nhìn, không ngờ Thánh nữ nước Khương Vân lại mạnh mẽ như vậy.
Vốn hắn ta cho rằng có Cổ Dật Phàm ở đây, chí ít có thể đè ép Vân Thanh Dao một chút, không ngờ kết quả là Cổ Dật Phàm bị Vân Thanh Dao đánh bại.
“Không hổ là Thánh nữ, không ra tay thì thôi, đã ra tay là khiến người ta kinh ngạc!”
“Thánh nữ mới chừng hai mươi, kiếm ý đã mạnh như vậy rồi, thật là yêu nghiệt!”
Đám đông vây xem đều thán phục trước thực lực của Vân Thanh Dao.
“Đây mới là thực lực chân chính của sư phụ, từng động tác đều bễ nghễ thiên địa, cường giả Thần Hải Cảnh quả là kinh khủng, à không, phải là sư phụ quả là kinh khủng!”
Lục Nhân chứng kiến toàn bộ sự việc, vô cùng rung động trước khí thế trong lúc chiến đấu của Vân Thanh Dao, e là muốn vượt qua sư phụ trong thời gian ngắn thực sự không dễ.
“Sư muội, tài nghệ của ta không bằng ngươi, không phải là đối thủ của ngươi, nhưng hôm nay tên đồ đệ phế vật này của ngươi đừng hòng sống sót rời khỏi động phủ Đà Xá.”
Cổ Dật Phàm che ngực lạnh lùng nói.
Đường Hạo bước ra từ sau lưng Cổ Dật Phàm, đôi mắt lạnh lùng nhìn chằm chằm Lục Nhân: “Lục Nhân, có bản lĩnh thì ngươi đừng vào trong động phủ Đà Xá, cứ ở đây để sư phụ che chở cho ngươi, vào trong đó rồi, để ta xem ai có thể bảo vệ được ngươi, ngươi dám vào đó, ta sẽ giết ngươi!”
Nghe vậy, Vân Thanh Dao cau mày.
Đương nhiên nàng đã nghe nói ít nhiều về Đường Hạo, hắn †a cũng là truyền nhân của quỷ kiếm, tuy tuổi đời còn trẻ nhưng đã đánh vỡ cực hạn, mở chín linh khiếu.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!