Là Lâm Hồng Bân!
Trên vai Lâm Hồng Bân là một con kên kên đầu nhỏ. Đó là huyễn thú cấp bốn Kên Kên Mỏ Kiếm của ông ta.
Mỏ của kên kên sắc bén giống như mũi kiếm nên mới có tên là Kên Kên Mỏ Kiếm.
“Thằng khốn kiếp, ngươi lại dám... giết hai đứa con trai của ta! Hôm nay ta phải lột da róc xương, làm ngươi sống không được chết không xong mới được!”
Lâm Hồng Bân mặt mày dữ tợn khủng bố, gào lên một tiếng, chấn động không trung.
Phía sau Lâm Hồng Bân là một đám cao thủ trong gia tộc.
Sau khi thấy Lâm Thần, đôi mắt bọn họ đều đỏ bừng, chỉ muốn giết chết hắn ngay lập tức.
Trên đường phố đã có nhiều người vây xem.
“Hừ, Lâm Thần thế mà lại giết chết Lâm Nhất Minh và Lâm Nhất Long!”
“Không thể nào, chẳng phải là hắn... bị Phong Kiếm tông hủy bỏ tu vi rồi sao?”
“Đúng vậy, huyễn thú bị giết là chẳng khác gì đồ vô dụng!”
“Chẳng lẽ là hắn có kỳ ngộ gì đó?”
Lâm Thần ánh mắt lạnh băng. Hắn võ võ tay Lâm Ninh Nhi, ý bảo nàng cứ an tâm.
Sau đó, hắn cười lạnh nói: “Các ngươi thông đồng với Phong Kiếm tông, lừa gạt tỷ của ta, làm nàng chủ động gả cho thiếu gia nhà họ Trương, đổi lại được một viên độc đan, mưu toan dùng độc đan giết ta, nào ngờ bị ta giết ngược lại. Lâm Nhất Long và Lâm Nhất Minh đều đáng chết!”
“Thằng khốn kiếp, câm miệng!” Lâm Hồng Bân nổi giận, trong mắt tràn ngập tơ máu.
“Nhãi ranh, chỉ sợ là trận chiến này có chút khó đánh.”
Cây non cười nhe răng: “Có điều, Thụ ca sẽ theo ngươi tới cùng!”
Trong sân, sát ý dày đặc đang bốc lên.
Lâm Hồng Bân đã nổi giận tới mức cực điểm.
Hai đứa con trai của mình đều là rồng trong biển người. Không ngờ bọn chúng đều chết trong tay Lâm Thần. “Ầm!”
Trong đất trời chợt có linh khí nổ tung.
Lâm Hồng Bân tụ tập linh khí bóp cổ Lâm Thần.
Khí thế khủng bố lan tràn xung quanh khiến người ta phải khó thở.
Kên Kên Mỏ Kiếm hét to lên một tiếng, dùng chiếc mỏ sắc nhọn đâm mạnh về phía Lâm Thần.
Vừa ra tay là sát chiêu!
Hiển nhiên là Lâm Hồng Bân không định để Lâm Thần sống sót rời khỏi gia tộc.
Giờ phút này, trong lòng ông ta chỉ có một suy nghĩ... giết Lâm Thần báo thù cho Long Nhi và Minh Nhi.
“Giết!” Trong mắt Lâm Thần bùng nổ sát ý. Hắn biết mình cần phải mở ra một con đường máu.
Hắn không hề lùi bước, siết chặt năm ngón tay, đánh một quyền vào tay Lâm Hồng Bân.
Theo một tiếng vang lớn, làn sóng không khí quay cuồng, mặt đất dưới chân Lâm Thần nứt ra.
Cả người Lâm Thần bay vụt qua, dựa vào cơ thể mạnh mẽ, làm tan hết toàn bộ lực lượng đến từ một chiêu của Lâm Hồng Bân.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!