Chương 939
Nguyên Long Huyền Linh Quy chậm rãi bước ra từng bước một, bụng nó căng phồng giống như một Lão đầu tử mới vừa ăn no, có trời mới biết rốt cuộc nó đã thôn phệ hết bao nhiêu tài nguyên để thân thể nó có thể to lớn như vậy.
Ánh mắt mọi người trên Cửa thành bắc đều cổ quái, một đầu ô quy như mà lại có thể nói tiếng người, hơn nữa khẩu khí lại lớn như thế.
Khang vương trông thấy đầu ô quy chỉ lớn chừng bàn tay kia thì con ngươi co rụt lại, chỉ có người đã từng thấy Nguyên Long Huyền Linh Quy phát uy mới hiểu được nó đáng sợ đến mức nào. Lúc trước bán bộ Thánh Thiên vương Trương Cát Tượng cũng không phải chết trong tay Tịch Thiên Dạ, mà chính là đã chết trong tay Nguyên Long Huyền Linh Quy.
"Nguyên Long Huyền Linh Quy!"
Tần Tâm Duyệt cùng Điền Bộ Nguyên cũng tràn đầy vẻ kinh ngạc cùng vui mừng, ngay thời khắc mấu chốt lại có cường giả đáng tin cậy đứng ra, bằng không chỉ dựa vào bọn hắn, sợ là không đủ để Điền thị tộc chủ nhét kẽ răng.
Nguyên Long Huyền Linh Quy chậm rãi leo lên thành tường, nhìn Điền Quy Nguyên trên bầu trời, vô cùng phách lối hét lớn:
"Lão già chết tiệt trên trời kia, có dám cùng Quy gia gia đại chiến ba trăm hiệp không?"
Điền Quy Nguyên nhìn tên ô quy chỉ bé bằng bàn tay trên tường thành kia, khuôn mặt tái nhợt đi. Hắn lại có thể bị một đầu ô quy mắng là lão già, lẽ nào thực sự như vậy.
Nhưng hắn cũng không coi thường con tiểu ô quy trên tường thành kia, bởi vì hắn biết rõ bạn thân chí cốt của mình chính là đã chết trong tay tiểu ô quy trước mắt này.
"Thì ra chính là Nguyên Long Huyền Linh Quy trong truyền thuyết, ngươi có dám ra khỏi thành đánh với ta một trận? Vừa hay ta không chỉ muốn giết Tịch Thiên Dạ mà ngươi cũng phải chết."
Điền Quy Nguyên thản nhiên nói.
"Sao lại không dám! Muốn giết Quy gia gia, không phải là ngươi đang nắm mơ đấy chứ."
Nguyên Long Huyền Linh Quy phóng thẳng lên tận trời, thoắt cái đã xuất hiện bên ngoài phạm vi pháp trận bảo hộ của Xương Trạch thành, xông về hướng Điền Quy Nguyên mà đánh tới tấp.
"Nguyên Long Huyền Linh Quy thật khủng khiếp."
"Con Nguyên Long Huyền Linh Quy kia thật đúng là tài cao gan lớn, bên ngoài cửa thành bắc có nhiều cao thủ như vậy mà hắn lại không hề mảy may để ý, chẳng lẽ hắn thực sự cho rằng chỉ dựa vào một mình hắn đã có thể ngăn cản chín người Điền Quy Nguyên hay sao?"
Bên trong Xương Trạch thành, không ít người đều âm thầm kinh hãi, đội hình đáng sợ như vậy chắn ở bên ngoài thành, thế mà Nguyên Long Huyền Linh Quy lại dám một mình đâm ra ngoài.
Không riêng gì những người đứng quan sát bên ngoài Xương Trạch thành, ngay cả Tô Hàm Hương cùng Khang vương nhìn thấy cũng đều hết sức lo lắng, nếu Nguyen Long Huyền Linh Quy mượn nho sức mạnh của 16 tòa trung phẩm Thiên Vương trận pháp để mà kiềm chế mấy người Điền Quy Nguyên, nói không chừng lại thật sự có thể ngăn chặn được chín tên cao thủ tuyệt thế kia.
Nhưng ở trong khu vực mà trung phẩm Thiên Vương trận pháp bao trùm, tình huống kia thật khó lường.
Dù sao Điền Quy Nguyên cũng là Thánh Thiên vương chân chính, hơn nữa tám người bên ngoài thành cũng là bán bộ Thánh Thiên vương, bất kỳ tên nào cũng đều không kém Trương Cát Tượng, thậm chí lại càng mạnh hơn.
Được lắm! Ngươi đã tự tin như vậy, vậy bản tọa sẽ dạy cho súc sinh nhà ngươi một bài học."
Ánh mắt Điền Quy Nguyên hung hăng, hành động không sợ chết này của Nguyên Long Huyền Linh Quy lại vừa hợp ý hắn, nhân cơ hội này có lẽ có thể diệt trừ tên súc sinh này.
Trước đay han đã som thăm do thực lực của con Nguyen Long Huyền Linh Quy này bên trong Xương Trạch thành, tu vi chỉ ở cấp độ Thiên Vương Đại Giả, không có gì đáng sợ, so với Nguyên Long Huyền Linh Quy tu thành Chí Tôn Vương cảnh mười vạn năm trước kia còn cách biệt quá xa.
Điền Quy Nguyên bước ra một bước, cả thiên địa chấn động, sau một khắc nguyên khí vô tận của thiên địa đều tụ về phía hắn, sức mạnh ở phạm vi ngàn dặm thiên địa dường như đều tập trung trên thân thể hắn.
Thánh Thiên vương trong thiên địa mạnh nhất là Do đã tu thành chính quả, Thiên Vương chiến khí cùng Thiên Vương pháp tắc mà hắn phát ra có thể hóa thành địa vực, toàn bộ sinh linh bên trong địa vực của Thánh Thiên vương sẽ mất đi đặc quyền cùng địa vị trong thiên địa, thậm chí không thể nào mượn nhờ được sức mạnh cùng nguyên khí của thiên địa.
Chỉ thay sau khi Đien Quy Nguyen mo rong địa vực Thanh Thiên vương của mình ra, khí tức trên người tám tên bán bộ Thánh Thiên vương sau lưng hắn cũng lập tức suy yếu như là cá rời khỏi nước, chỉ có thể phát huy ra sức mạnh của mình mà không còn cách nào mượn nhờ sức mạnh thiên địa.
Sự áp chế trong chính quả chính là đơn giản trực tiếp như thế, căn bản không có đạo lý.
Cũng bởi vì vay nen ben trong Chan Mộc linh thổ vượt cấp chiến đấu là việc rất khó khăn, ngay cả Tịch Thiên Dạ cũng không thể vượt cấp khiêu chiến với những cao thủ quá cao tay.
Nguyên khí thiên địa khôn cùng ngưng tụ thành một đoàn nguyên khí to lớn như dãy cự sơn, sau đo hung hang nem về phía Nguyên Long Huyền Linh Quy.
Một đon công kích đơn giản trực tiếp thuần túy nhất, không hề màu mè hoa hòe gì cả, chính là nghiền ép sức mạnh, gánh không được thì chết.
Sắc mặt Nguyên Long Huyền Linh Quy không thay đổi nhìn lực lượng áp chế lại thiên địa trên không trung kia, thực sự có thể nói cuộc đời hắn hiếm khi thấy luồng sức mạnh nào kinh khủng đến vậy, dường như toàn bộ sức mạnh trong phạm vi ngàn dặm thiên địa đều đã ngưng tụ trên cơ thể một người.
Nhưng Nguyên Long Huyền Linh Quy không hề khiếp sợ, một tháng trời bế quan trong Xương Trạch thành, nó hầu như không rỗi ngày nào, dường như sức mạnh cũng tiến triển theo từng ngày,m.
Chỉ thấy từ bên trong thân thể Nguyên Long Huyền Linh Quy chui ra mười hai đạo Minh Hoàng thi văn, mười hai đạo Minh Hoàng thi văn kia đều ngưng tụ vô cùng, rất sống động. Nhưng nếu nhìn kỹ thì có thể phát hiện, trong đó có một đạo Minh Hoàng thi văn vẫn còn trong trạng thái hư ảo, vẫn chưa hoàn toàn ngưng tụ thành hình.
Không sai! Nguyên Long Huyền Linh Quy vẫn chưa tu thành đạo Minh Hoàng thi văn thứ mười hai, nhưng khoảng cách để hoàn toàn tu thành đạo Minh Hoàng thi văn thứ mười hai cũng chỉ kém một bước cuối cùng nữa mà thôi, giờ phút này tu vi của hắn so với một tháng trước quả thực không hề giống nhau.
Nguyên Long Huyền Linh Quy vốn chính là thượng cổ dị chủng, Man thú tuyệt thế trong hoang thú, ngay cả khi chiến đấu cùng Thánh Thiên vương căn bản cũng không thèm tránh né hay vận dụng vu hồi chi thuật mà trực tiếp dùng thân thể cứng rắn của mình để đụng vào.
Ầm ầm!
Thiên địa rung mạnh, vạn vật dường như đều bị hủy diệt, năng lượng vô cùng vô tận điên cuồng bừa bãi tàn phá, hóa thành từng tầng từng tầng Phong Bạo Hủy Diệt.
Nguyên Long Huyền Linh Quy trực tiếp đánh vỡ Phong Bạo Hủy Diệt lao ra không trung vỗ về phía Điền Quy Nguyên, móng vuốt sắc bén dường như xé toạc cả thiên địa.
Điền Quy Nguyên nhìn Nguyên Long Huyền Linh Quy đang lao về phía Phong Bạo Hủy Diệt, sắc mặt nghiêm trọng, không ngờ rằng Nguyên Long Huyền Linh Quy lại có thể trong nháy mắt đã vọt ra, quả thực mạnh hơn rất nhiều so với những gì hắn tưởng trong đầu, chiêu thứ nhất có thể nói tám lạng nửa cân.
Đương nhiên Điền Quy Nguyên cũng không phải đang toàn lực ứng phó, chỉ là tính thi triển ra một chiêu để thăm dò mà thôi.
Nhưng thăm dò xong, hắn lại thực sự trở nên nghiêm túc, ý thức rõ ràng được sức mạnh của Nguyên Long Huyền Linh Quy.
Phanh phanh phanh!