Ở đâu cũng có phân biệt giai cấp, dù là trên một con thuyền cũng vậy.
Màn đêm buông xuống, ánh sao lấp lánh, ánh trăng lộng lẫy vung vãi trên mặt sông.
"Các tiên sinh tôn kính, các nữ sĩ, hoan nghênh mọi người đến thuyền của Hồng Bảo thương hội, cũng cảm tạ mọi người đã tín nhiệm Hồng Bảo thương hội. Yến hội đêm nay do ta Hạ Tín Nghiêm, có 300 năm kinh nghiệm làm thuyền trưởng tại Mạc Lận hà chủ trì."
Chỉ thấy ở chỗ cao nhất có một lão giả mang lễ phục đi lên đài, phất tay vấn an mọi người.
Hạ Tín Nghiêm là kim bài thuyền trưởng của Hồng Bảo thương hội, chuyên môn phụ trách một số chuyện trọng yếu, nghe nói kinh nghiệm của người này tương đối phong phú, thậm chí đã từng lái thuyền xông vào kỳ hải, cuối cùng mang theo tất cả mọi người sống sót ra ngoài.
Hạ Tín Nghiêm không chỉ có kinh nghiệm đi biển phong phú, mà bản thân cũng là một vị chuẩn Thiên Vương, địa vị của hắn tại Hồng Bảo thương hội tương đối cao.
Mọi người thấy Hạ Tín Nghiêm xuất hiện thì dồn dập đứng dậy hành lễ. Đúng là cường giả đi đâu cũng được tôn kính.
Hạ Tín Nghiêm hồng quang đầy mặt, rõ ràng là hắn có chút cao hứng. Nhưng mà đứng lúc Hạ Tín Nghiêm chuẩn bị tiếp tục phát biểu thì bỗng có một tiếng vang thật lớn, thuyền to như vậy mà cũng bị chấn động mạnh một cái, một số người tu vi thấp bị bất ngờ nên trực tiếp té lăn trên đất.
"Chuyện gì xảy ra."
Sắc mặt Hạ Tín Nghiêm lạnh lẽo, nhìn thẳng về phía phát ra tiếng vang.
Chỉ thấy mặt phía nam quảng trường đang phát sinh một trận rối loạn, trong đám hỗn loạn có một cỗ lực lượng kinh người không ngừng bộc phát đụng vào nhau, rõ ràng là có người đang chiến đấu, hơn nữa tu vi cũng không tầm thường, khách nhân chung quanh bị dọa chạy tứ tán.
"Lý Mậu An, cái tên vương bát đản nhà ngươi, rốt cục thì lão tử cũng bắt được ngươi."