Thời điểm ban đầu ở học viện Trường Thương, bằng hữu của Tịch Thiên Dạ không nhiều, Nguyễn Quân Trác chính là một trong số đó.
Nhưng không ngờ khi nghe được tin tức về nàng lần nữa đã là ở trắm năm sau, lúc này nàng đã là tuyệt thế Dược Thánh, thanh danh vang xa trên đại lục.
"Tiểu Dược Thánh chỉ bằng vào từng ấy tuổi liền có thể luyện chế được trung phẩm đại thánh đan, nếu như nàng có thể đột phá Đế cảnh sợ sẽ là đệ nhất luyện đan tông sư trên toàn bộ đại lục Nam Man."
Trương Huân Y sợ hãi nói, trong mắt tràn đầy khâm phục.
Một Dược Thánh có tạo nghệ tinh thâm đại biểu cho vô hạn tài phú, địa vị của Dược Thánh phổ thông không thể kém hơn Bán Đế, đặc biệt là tuyệt thế thiên tài như Tiểu Dược Thánh dù là Đế giả cũng sẽ coi như khách quý.
"Đế giả? Trương cô nương nói thật đơn giản dễ dàng nhỉ. Người chuyên tâm tu luyện như chúng ta đây đột phá Đế Đạo còn khó, một người chỉ chuyên trách luyện đan mà cũng muốn đột phá Đế cảnh sao."
Nghe thấy Trương Huân Y nói, trong mắt Càn Thâm Dịch tràn đầy khinh thường, có lẽ bởi vì Trương Huân Y thân thiết với Tịch Thiên Dạ cho nên bây giờ hẳn nhìn Trương Huân Y và đệ tử Kiếm Đế cung đều không vừa mắt.
Trương Huân Y lườm Càn Thâm Dịch một cái, cười lạnh.
"Ai nói luyện đan sư không thể thành Đế? Nơi khác thì ta không dám nói, nhưng Đế giả luyện dược sư trong Đan Minh khẳng định còn nhiều hơn Càn Sương Tông."
"Huống chỉ Tiểu Dược Thánh Nguyễn Quân Trác từng tu thành Chí Tông cảnh, thiên phú tu luyện cực cao, sợ là không kém hơn bất kỳ người nào. Thử hỏi trên đại lục Nam Man, có ai ngoài vị Thiên Bảo cung chủ trong truyền thuyết kia từng tu thành Chí cảnh?”
Trương Huân Y thản nhiên nói.
Nguyễn Quân Trác ở thời kỳ Tông cảnh đã tu thành Chí cảnh cũng không phải bí mật gì, lúc ấy cũng bởi vì việc này mà chấn động toàn bộ đại lục.
Mặc dù Chí Tông cảnh không cách nào so sánh với Chí Tôn cảnh, nhưng ở trong lịch sử đại lục Nam Man cũng là hiếm gặp từ xưa đến nay.
Sắc mặt Càn Thâm Dịch khó coi, không biết phải phản bác thế nào.
Cùng Đan Minh so sánh thì Càn Sương Tông đích thực không tính là gì.
Càn Sương Tông cũng chỉ có hai vị Đế giả mà thôi, nhưng Đan Minh lại là thâm bất khả trắc, những vị Đế giả luyện đan sư xuất hiện bên ngoài liền có ba — bốn vị, về phận cụ thể bao nhiêu thì ngươi bình thường căn bản không thể nào biết
được.
"Bách Huyết Thánh Nguyên Đan khởi điểm tám ngàn vạn thánh tinh, mỗi một lần tăng giá đều không thể ít hơn trăm vạn."
Lúc này đấu giá Bách Huyết Thánh Nguyên Đan chính thức bắt đầu. Giá khởi điểm chính là tám ngàn vạn thánh tinh, trực tiếp làm cho hơn chín thành tu sĩ chùn bước, bởi vì Đại Thánh bình thường căn bản không có khả năng
tích lũy nhiều tài phú đến vậy.
Bất quá mặc dù Bách Huyết Thánh Nguyên Đan đắt đỏ, nhưng sự cạnh tranh cũng tương đối kịch liệt, ngắn ngủi một lát liền trực tiếp đột phá một ức.
Người cạnh tranh chủ lực cơ bản đều là những Bán Đế, Đại Thánh rất khó tham dự vào.
"Hai ức!"
Bỗng một giọng nói chậm rãi ung dung vang lên, trực tiếp tăng từ một ức lên đến hai ức.
Toàn bộ vạn thánh đại tiệc đều yên tĩnh trở lại, không ít người hút sâu một hơi, nhao nhao nhìn về phía người ra giá.
Người nào mà ra giá hung ác thế, vậy mà trực tiếp tăng gấp đôi. Dương Thiên Khiếu!
Khi mọi người biết được chính là Dương Thiên Khiếu ra giá thì không ít người cười khổ, lập tức từ bỏ cạnh tranh.
Bọn hắn lấy gì mà đi tranh với người thừa kế tương lai của Thượng Nguyên Tông chứ?
Đương nhiên cũng không phải tất cả đều từ bỏ, có một số người có nội tình hùng hậu cũng tiếp tục tăng giá.
"Ba ức"
Nhưng mà không được bao lâu, Dương Thiên Khiếu tiếp tục lên tiếng, trực tiếp nâng lên thành ba ức.
Lần này thì mọi người đều triệt để yên lặng, không còn ai tiếp tục ra giá nữa.
Ba ức thực sự quá cao, dù là những Bán Đế có nội tình hùng hậu cũng không chịu nổi.
Dù là một chút thế lực có thể bỏ ra được số tiền này, nhưng cuối cùng cũng không thể tranh được với người thừa kế Thượng Nguyên Tông a.......
Càn Thâm Dịch nhìn qua viên Bách Huyết Thánh Nguyên Đan kia tràn đầy lửa nóng, kỳ thật hắn cũng rất muốn đạt được nó, một viên trung phẩm Bách Huyết Thánh Nguyên Đan, nói không chừng có thể để hắn trực tiếp đột phá Bán Đế cảnh.
Nhưng thấy biểu lộ kiên quyết của Dương Thiên Thiếu, hắn liền không dám lên tiếng. Huống chi dù hắn tham dự vào cũng chưa chắc có thể tranh với Dương Thiên Khiếu, hơn nữa sẽ còn đắc tội với Dương Thiên Khiếu nữa.
Khóe môi của Dương Thiên Khiếu hiện lên một nụ cười vui vẻ, phảng phất như đã nắm chắc chiến thắng, nhắm mắt lại, chờ đợi người phụ trách Bách Hỉ Cung tuyên bố kết quả cuối cùng.
"Năm ức."
Nhưng được âm thanh tuyên bố kết quả thì chưa chờ được, lại chờ đến một âm thanh nhàn nhạt khác.
Dương Thiên Khiếu mở trừng mắt ra, hướng về dãy ghế bên cạnh, trong đôi mắt tràn đầy lạnh lẽo.
Người vừa lên tiếng chính là Tịch Thiên Dạ, mà còn trực tiếp tăng thêm hai ức.
"Nhiếp Nhân Hùng, ngươi muốn làm gì?"
Ánh mắt của Dương Thiên Thiếu lạnh lùng nhìn về Tịch Thiên Dạ. "Ngươi không thấy ta đang đấu giá sao?"
Tịch Thiên Dạ lườm Dương Thiên Khiếu một chút rồi thản nhiên nói. "Ngươi muốn gây sự saol?"
Dương Thiên Thiếu siết chặt nắm đấm, hận không thể một tay đập chết Nhiếp Nhân Hùng.
Ba ức thánh tin đã là cực hạn, tăng thêm nữa căn bản không đáng. Năm ức al Sợ là phải chịu thua thiệt quá nửa, Nhiếp Nhân Hùng đây không phải gây sự thì là cái gì.
Tịch Thiên Dạ không thèm để ý Dương Thiên Khiếu, khoan thai tự đắc ngồi trên ghế. Hắn căn bản không có hứng thú tranh cãi với Dương Thiên Khiếu, chỉ là cạnh tranh đơn thuần mà thôi.
Bên trong Bách Huyết Thánh Nguyên Đan ẩn chứa trăm loại tinh huyết của đại thánh thú, là vật đại bổ chân chính, nhất là với những tu sĩ tu luyện thể phách và khí huyết, đây tuyệt đối có thể xưng là thánh phẩm.
Nếu như Tịch Thiên Dạ thôn phệ Bách Huyết Thánh Nguyên Đan xong sợ là có thể ngưng tục ra đầu Minh Hoàng Thi Văn thứ sáu, lúc ấy vẻn vẹn bằng vào nhục thân cũng có thể chống lại Bán Đế.
"Ta tăng thêm năm ngàn vạn."
Trong lòng Dương Thiên Khiếu lúc này đang rỉ máu, nhưng cũng không muốn từ bỏ, bởi vì trung phẩm Bách Huyết Thánh Nguyên Đan bình thường đều là có tiền cũng không mua được, lần này bỏ lỡ biết đến khi nào mới lại có cơ hội, sợ là xa xa khó với tới.
"Bảy ức."
Dương Thiên Thiếu vừa dứt lời, cơ hồ ngay sau đó thì tiếng của Tịch Thiên Dạ vang lên.
Dương Thiên Thiếu nghe vậy, suýt chút nữa phun ra ngụm máu, bảy ức, điên rồi!
Cả đám người trong vạn thánh đại tiệc cũng là hai mặt nhìn nhau, trong mắt tràn đầy ngạc nhiên và kinh dị.
Quá.....quá khí phách đi......