Lam Mị nhìn chằm chăm về phía Tịch Thiên Dạ. Nội tâm nàng luân chuyển không dưới trăm ngàn lần.
Gã đứng đối diện nàng phải chăng là Thương Quy lão tặc chuyển thế? Nếu không thì đạo lý nào cho phép một tên tu sĩ mới đạt Thánh cảnh khu động được Tổ thần bia?
Nhưng nàng lập tức bóp chết ý nghĩ này ngay lập tức. Trên thân Tịch Thiên Dạ không sót lại bất kỳ dấu vết gì có vẻ giống Thương Quỳ lão tặc. Nếu có thì đừng hòng lọt khỏi nhãn pháp của nàng.
Tổ thần chiếu thư của Lam Mị mặc dù không tầm thường, nhưng Tổ thần bia kia lại là một món chí bảo, có thể trấn áp cả Thủy Ma Tổ sào.
Đứng trước sức mạnh của Tổ Thần bia, Tổ thần chiếu thư của Lam Mị bị vô hiệu hóa trong chớp mắt. Mất đi chỗ dựa này, nàng hiển nhiên không còn là đối thủ của Tịch Thiên Dạ, bị hắn khống chế lập tức.
Phanh!
Vẻn vẹn mấy quyền, Lam Mị đã bị Tịch Thiên Dạ đánh bật ra khỏi trung tâm không gian đặc thù của Hắc Bạch thần cung.
"Ngươi..."
Đôi mắt màu lam của Lam Mị bừng bừng lửa giận. Nàng không thể ngờ được mình sẽ bị Tịch Thiên Dạ áp chế hoàn toàn đến mức này.
Tịch Thiên Dạ không để ý tới nàng, ngẩng đầu nhìn nhìn lên không trung.
Trên bầu trời, giao tranh đã trở nên khốc liệt hơn. Thiên Lan thần nữ đang lâm vào hiểm cảnh, e là không chống cự được lâu nữa.
Hắn có thắng Lam Mị cũng không có ý nghĩa gì. Then chốt vẫn là kết quả của trận chiến giữa không trung kia.
Một khi Vân Mặc Cổ thần giết được Thiên Lan Thần nữ thì toàn bộ Thiên Lan di tích còn ai có thể cản được ma thần chỉ lực của y.
Huống hồ Tịch Thiên Dạ dứt khoát không chấp nhận để Thiên Lan thần nữ chết dưới tay Vân Mặc cổ thần. Dù sao thân thể của Thiên Lan thần nữ cũng là của Tiểu Hình. Thần nữ chiến bại đồng nghĩa với việc Tiểu Hinh bị diệt vong.
Đáy mắt Tịch Thiên Dạ lóe lên vẻ lăng lệ, cổ tay dưới áo đảo khế để lộ ra một viên ngọc trong suốt.
Viên ngọc đó vừa xuất hiện đã tỏa ra thần lực cuồn cuộn. Toàn bộ Hắc Bạch thần cung đều bị một cỗ thần lực tinh thuần đến cực điểm bao phủ.
"Nguyên lực thần châu!"
Vô số người theo bản năng đưa mắt nhìn. Hắc Bạch thành chủ đảo mắt cũng nhận ra nguyên lực thần châu do Thiên Lan thần nữ lưu lại, ẩn chứa sức mạnh nguyên bản nhất của thần nữ.
Không chỉ những người này, cả Thiên Lan thần nữ đang trong quá trình giao chiến cũng liếc qua theo bản năng. Nguyên lực thần châu của nàng xuất hiện tất nhiên nàng sẽ cảm nhận được đầu tiên.
Nàng cũng không ngờ Tịch Thiên Dạ có thần châu của mình. Vật đó ẩn chứa lực lượng vô cùng tinh thuần. Nếu không phải do Vân Mặc cổ thần áp chế quá thô bạo khiến nàng không ngơi tay thì Thiên lan thần nữ thậm chí còn muốn mượn lấy thần châu đó từ Tịch Thiên Dạ.
Có viên ngọc chứa đựng sức mạnh bản nguyên dồi dào như vậy, có lẽ nàng có thể lấy lại một chút tu vi.
"Viên nguyên lực thần châu đó..."
Ánh mắt Lam Mị nhìn Tịch Thiên Dạ đầy vẻ bất thiện. Đó chính xác là viên ngọc ngày trước Tịch Thiên Dạ cướp từ trong tay nàng.
Thấy Tịch Thiên Dạ lấy ra nguyên lực thần châu của Thiên Lan thần nữ, chẳng biết tại sao trong lòng Lam Mị dâng lên một cảm giác không ổn.
Dẫu không đoán được ý đồ của Tịch Thiên Dạ, nhưng nàng chắc chắn sẽ không để hắn muốn làm gì thì làm. Lam Mị lập tức lao tới, một lần nữa chuẩn bị đánh vào không gian của Tổ Thần bia.
Tịch Thiên Dạ xuất ra nguyên lực thần châu dĩ nhiên không phải để giúp Thiên Lan thần nữ tăng cường lực lượng. Vân Mặc cổ thần có hư không ma bảo cung cấp nguyên thủy ma lực không ngừng nghỉ, dù Thiên Lan thần nữ nắm thêm một viên nguyên lực thần châu cũng không thay đổi được điều gì..
Tỉnh quang trong mắt Tịch Thiên Dạ lóe lên. Chỉ thấy tay cầm nguyên lực thần châu của bóp khế một cái, viên ngọc liền hóa thành thần lực tinh thuần ồ ạt tràn vào cơ thể hắn. Thần lực bản nguyên như nước vỡ đê, tốc độ hấp thu có thể nói là kinh người.
Cái gì!
Tất cả mọi người đều bị động thái của Tịch Thiên Dạ làm cho giật nảy người.
Dám trực tiếp hấp thu năng lượng bên trong nguyên lực thần châu như thế, có phải là Tịch Thiên Dạ điên rồi phải không!
Đây chính là thần lực bản nguyên của thần linh đấy. Đừng nói tu sĩ cấp Thánh cảnh, dù là sinh vật đạt tới Tổ cảnh - tiệm cận thần linh - sợ là cũng không dám
tùy tiện hấp thu thần lực bản nguyên vào cơ thể như vậy.
Rất nhiều người bị Tịch Thiên Dạ dọa đến phát sợ. Thậm chí trong đầu vài kẻ đã xuất hiện hình ảnh Tịch Thiên Dạ bị thần lực bản nguyên bạo phá.
Lam Mị lúc này vừa mới quay lại không gian đặc thù, thấy cảnh này cũng trợn mắt há mồm. Vỏn vẹn một thân tu vi Thánh cảnh tu vi mà thôi.
Dù nàng còn chẳng dám chẳng lẽ Tịch Thiên Dạ đang muốn tự sát.
Nhưng nàng cũng chẳng kịp nghĩ nhiều. Cơ thể Tịch Thiên Dạ đã bộc phát ra một luồng sức mạnh kinh hãi thế tục.
Một lần nữa, hắn lại đánh bay nàng ra khỏi không gian đặc thù.
Cùng lúc đó, Tịch Thiên Dạ vỗ một chưởng vào bề mặt Tổ thần bia. Đôi mắt hắn có sấm chớp ánh lên, tựa như trong đó đang diễn ra cảnh tượng hủy thiên diệt địa. Thần lực bản nguyên nhiều đến mức vô cùng tận từ tay hắn tràn vào Tổ thần bia liên tục.
Chỉ thấy Tổ thần bia phát ra hào quang sáng chói. Chẳng khác nào cả thế giới chỉ còn lại mình thứ ánh sáng đó.
Hàng loạt đạo Tổ thần văn nổi lên trên Tổ thần bia. Những phù văn đó bay vút lên không câu thông với toàn bộ thiên địa pháp tắc lẫn thần tắc. Sau khi hội tụ đủ lực lượng của toàn bộ thế gian liền mạnh mẽ chìm xuống bên dưới.
Âm ầm!
Một tiếng vang thật lớn.
Vùng trời phía trên Thủy Ma tổ sao bỗng xuất hiện hư ảnh một bia đá. Vật đó thô bạo chặn xuống một đòn, phong bế cửa vào của Thủy Ma tổ sào, không để cho một chút nguyên thủy ma lực thoát ra.
Cái gì!
Sắc mặt Vân Mặc cổ thần đại biến.
Trong khoảnh khắc, hắn nhận ra sức mạnh trong cơ thể đang tiêu tán một cách điên cuồng.
Không có trợ lực từ Thủy ma tổ sào, chẳng mấy chốc hắn sẽ bị đánh đến mức phải hiện nguyên hình.
"Ngươi muốn chết!" Vân Mặc cổ thần khiếp sợ vô cùng, nhìn về phía Tịch Thiên Dạ bằng ánh mắt hung dữ. Một ngón tay chỉ ra đánh thẳng một đạo ma quang về phía Tịch Thiên
Dạ.
Một con kiến hôi lại phá bỏ chuyện tốt của hắn, rõ ràng là không biết chữ chết viết thế nào.
Thiên Lan thần nữ lại trở nên mừng rỡ. Vốn nàng đã tuyệt vọng lắm rồi, không ngờ gió còn có thể đổi chiều tới vậy.
Giờ phút này làm sao nàng có thể để Vân Mặc cổ thần đả thương Tịch Thiên Dạ. Sinh Tử Lưỡng Nghỉ Âm Dương Hoàn bắn ra trực tiếp chấn nát ma đạo chỉ đó.
Đồng thời, nàng chuyển từ thủ sang công, chủ động đánh về phía Vân Mặc cổ thần.
Không có nguyên lực từ Thủy Ma tổ sào chúc phúc, thời cơ chuyển bại thành thắng tốt nhất của nàng đến rồi.
Toàn bộ Hắc Bạch thần thành đều vang lên tiếng hoan hô thấu cả trời đất. Ai nấy đều không ngờ rằng Tịch Thiên Dạ lại có năng lực như vậy. Hắn lại có thể trấn áp Thủy Ma tổ sào thêm một lần nữa.
"Tốt! Tốt!"
Hắc Bạch thành chủ kích động kêu lớn.