Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Vạn Cổ Cuồng Đế - Tịch Thiên Dạ (FULL)

Bên trong Thạch Nghĩ thành không ít nhân tộc lòng đầy căm phẫn mảng chửi Tịch Thiên Dạ, đặc biệt người trong Phúc Hải thánh quốc là kích động nhất, bởi vì một khi Tịch Thiên Dạ cấu kết cùng Ma tộc thì Phúc Hải thánh quốc sẽ rất thê thảm, vạn năm nội tình mà Phúc Hải thánh quốc kiêu ngạo sẽ không còn sót lại chút xíu lợi thế nào.

"Phản đồ, nhân tộc nghịch tặc!”

Công Tôn Võ Dịch sợ muốn chết, trong mắt đầy vẻ hoảng sợ cùng tuyệt vọng.

Ma tộc đã giáng lâm, Tà Uyên Hậu cùng Thạch Nghĩ hoàng đều bị bắt sống, toàn bộ Thạch Nghĩ thành không có bất kỳ người nào có thể ngăn cản được bước chân của Ma tộc.

Kỳ thật không chỉ có nhân tộc cùng Thạch Nghĩ tộc, ngay cả tâm mắt của những tu sĩ Ma tộc khi nhìn Về Tịch Thiên Dạ cũng hiện lên nét cổ quái hết sức.

Một tên nhân tộc lại có tư cách nói chuyện ngang hàng với hoàng vĩ đại... Đổi lại là lúc bình thường khác, việc đó căn bản là chuyện không thể tưởng tượng.

Tất cả mọi người đều đang ngạc nhiên, cũng rất nghỉ hoặc suy đoán quan hệ của Tịch Thiên Dạ và ma nữ kia đến cùng là như thế nào.

Việc quan trọng nhất chính là, tất cả đều đang lo lắng có phải Tịch Thiên Dạ thật sự cấu kết cùng Ma tộc hay không.

"Các ngươi có tư cách gì nói Tịch Thiên Dạ? Cho dù hắn có cùng Ma tộc cấu kết, vậy cũng là bị các ngươi ép phải làm vậy. Nhân tộc trên đại lục đã thả cho hẳn một đường sống nào sao? Một đám người vì tư lợi”

Lòng Chúc Hiểu Trang đầy căm phẫn, không kìm được nói.

Từng người ở Phúc Hải thánh quốc phẫn nộ nhìn Chúc Hiểu Trang, nếu như không phải hẳn đang đứng cạnh hai huynh muội Vân Tưởng Quân và Vân Phong Dật, sợ là đã có người ra tay giết chết con kiến hôi này.

Vân Tưởng Quân than nhẹ một tiếng, tâm tình phức tạp, không biết nên nói cái gì cho phải. Chúc Hiểu Trang mặc dù nói không sai, nhưng cũng chưa chắc hoàn toàn có lý.

Trên đại lục cũng có chút thiên tài chân chính cùng cường giả tuyệt thế, ai mà không phải trải qua tầng tầng trắc trở cùng long đong chứ, sau cùng mới quật khởi 

Trên đại lục có không ít người lòng mang ác ý, tham lam, tà ác, không từ thủ đoạn... Nhưng đây chẳng qua là một số người và thế lực mà thôi, không thể bởi vậy mà trách tội lên đầu toàn bộ nhân tộc. Sinh linh của nhân tộc có ức ức vạn, những bách tính bình thường kia mới là chú thế của nhân tộc.

Bình dân bách tính, bọn hẳn có lỗi gì đâu?

Chiến tranh giữa các chủng tộc, luôn luôn là bất lưỡng lập.

Nói như thế nào thì chuyện này cũng là đấu tranh nội bộ trong nhân tộc. Nếu vì chuyện này mà Tịch Thiên Dạ liền cấu kết với ngoại tộc đối phó lại nhân tộc, vậy thì có chút quá phận.

Trong lòng một ít người vẫn luôn ủng hộ Tịch Thiên Dạ đều có chút sầu lo, đứng lên.

Đoàn người Tịch Thiên Dạ đi dọc theo cầu băng sương hình vòm đi lên đỉnh đầu của Phệ Linh ma viên, trong mắt Cố Khinh Yên đầy vẻ ngạc nhiên, hết nhìn đông tới nhìn tây, nàng nằm mơ đều không ngờ rằng có một ngày được đứng trên đỉnh đầu một con thượng cổ Thần thú trong truyền thuyết.

Mà việc khiến nàng ngạc nhiên nhất là đỉnh đầu của thượng cố Thần thú cũng không có giống trong tưởng tượng của nàng là lông tóc mọc thành bụi, một cọng lông đều có kích thước lớn như đại thụ che trời Mà toàn bộ lông trên đỉnh đầu của Phệ Linh ma viên đều được cạo sạch, phía trên phủ lên bùn đất phì nhiêu, chính giữa có một tòa cung điện tráng lệ, chung quanh cung điện trồng hoa cỏ cây cối, hòn non bộ, ao nước, vườn hoa, đình lâu... Cái gì cần cũng đều có, trước mắt là một chỗ hào trạch.

Cố Vân cùng Cố Khinh Yên lặng lẽ nhìn nhau, rong mắt đầy vẻ rung động cùng vẻ kinh ngạc, xây dựng cung điện tại đỉnh đầu của một con thượng cổ Thần thú... Đơn giản không có chuyện gì so với chuyện này càng kinh sợ hơn, thật là chuyện bất khả tư nghị.

Lam Mị chắp tay sau lưng, dây thắt lưng bồng bềnh, thanh lãnh như tiên đứng kế một hàn trì trước cung điện, ánh mắt lãnh đạm nhìn đoàn người Tịch Thiên Dạ.

Trong toàn bộ cung điện chỉ có một mình nàng, hiển nhiên những Ma tộc khác đều không có tư cách đi lên.

Ánh mắt Cố Vân tò mò đánh giá Lam Mị, nhìn thấy dung mạo có thể xưng hại nước hại dân của nàng, trong mắt không tự chủ được lóe lên một vệt kinh diễm. 

Vẻ đẹp như thế, trong toàn bộ Thái Hoang sợ đều hiếm thấy, lúc mới gặp, thoáng nhìn một cái thiên địa đều có chút ảm đạm phai mờ. Loại mỹ cảm kinh người thuần túy đến cực hạn kia, đừng nói nam nhân, cho dù là nữ nhân cũng sẽ bị nàng mê hoặc.

Trong lòng Cố Vân bổng nhiên dâng lên cảm nguy hiểm mãnh liệt, loại nữ nhân giống như Lam Mị này đơn giản là khắc tỉnh của nam nhân, so yêu tỉnh càng yêu nghiệt hơn.

"Nhìn cái gì vậy, càn rỡ!"

Ánh mắt Lam Mị tựa như tia chớp nhìn về phía Cố Vân, một luồng khí lạnh lẽo kinh người trong nháy mắt tràn ngập toàn bộ cung điện.

Khuôn mặt Cố Vân tái đi, bỗng nhiên rút lui, khóe môi tràn ra vết máu. Một cỗ tinh thần uy áp kinh khủng đánh về phía nàng, tý nữa thì đụng vỡ tỉnh thần ý chí của nàng.

"Tịch Thiên Dạ nhướng mày, một bước ngăn ở trước mặt Cố Vân, hung hăng trừng mắt ngược lại, trực tiếp đánh nát tia sáng từ ánh mắt của Lam MỊ.

"Tịch Thiên Dạ, ngươi cũng thật là biết thương hương tiếc ngọc”

Lam Mị cười lạnh nói.

"Khi dễ một tiểu cô nương, ngươi cũng không nên không biết xấu hổ như vậy. Các nàng đều là bằng hữu của ta, ngươi tốt nhất đừng bắt ta phải động thủ với ngươi."

Tịch Thiên Dạ thản nhiên nói.

"Động thủ? Một chút tu vi đó của ngươi liệu chống đỡ được một chiêu của ta sao?"

Lam Mị thản nhiên nói

Nàng đã đột phá thành thánh, Tịch Thiên Dạ vẻn vẹn chỉ là Chí Tôn, chênh lệch giữa người có thể nói là khác biệt như ngày với đêm.

Tịch Thiên Dạ cũng là không phản bác, hắn lười tranh luận mồm mép cùng một nữ nhân, chỉ là ánh mất của hắn đang cảnh cáo Lam MỊ, bảo nàng tốt nhất chớ làm loạn.

Cố Khinh Yên cùng Cố Vân đứng sau lưng Tịch Thiên Dạ, cũng lạnh lùng nhìn Lam Mị, đã chuẩn bị tốt để chiến đấu, bầu không khí trong nháy mắt trở nên giương cung bạt kiếm, hết sức căng thẳng.

Chẳng biết tại sao, nhìn thấy ánh mắt đạm mạc mà kiên định của Tịch Thiên Dạ, trong lòng Lam Mị không hiểu sao lại hơi chột dạ. Người luôn quả quyết như nàng thế mà hơi lưỡng lự cùng luống cuống 

"Vẻn vẹn chỉ vì mấy cô gái này sao...2"

Lam Mị nhìn Tịch Thiên Dạ thật sâu. Trong đệ tử. quan, Tịch Thiên Dạ cái gì cũng nhường cho nàng, nhưng lúc này vì mấy cô gái, thế mà lại đối chọi gay gắt với nàng.

"Bởi vì các nàng đều là bằng hữu của ta, người được ta xem như bằng hữu, tự nhiên không cho phép người khác ức hiếp. Lam Mị, nếu đổi lại thành ngươi bị như vậy, ta cũng sẽ làm như thế.

Tịch Thiên Dạ khế thở dài.

Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!