Hà Tú Nương không nghĩ đến Tịch Thiên Dạ lại lạnh nhạt như thế, biết được thân phận của mẹ ruột mình mà cảm xúc không biến hóa gì quá lớn.
Những năm nay Dạ nhi thay đối thực sự quá nhiều, trước kia khi còn bé, Dạ nhỉ còn thường xuyên hỏi về việc của cha mẹ mình, những lúc đó Hà Tú Nương cũng không biết trả lời thế nào chỉ có thể nói bừa để lừa gạt tiểu hài tử.
Kỳ thật, đã nhiều năm như vậy, Hà Tú Nương luôn muốn nói ra, đạo làm con có quyền được biết tất cả mọi chuyện về cha mẹ ruột của mình.
"Dạ nhĩ, mẹ ngươi đến từ Đế tộc Hà thị, Hà thị có quyền thế ngập trời trên đại lục, là thế lực thao túng sau lưng, đại tiểu thư của Hà thị năm đó còn tôn quý hơn cả công chúa của thánh quốc. Nhưng mẹ ngươi dù làm đại tiểu thư của đế tộc nhưng cũng không hạnh phúc, gia tộc càng cường thịnh, mạnh mẽ thì càng nhiều quy củ. Năm đó mẹ ngươi vì muốn đào hôn mới đến Lan Lăng Quốc, mới quen phụ thân ngươi."
Hà Tú Nương khẽ thở dài.
Tịch Tiểu Hinh đứng ở một bên, con mắt trừng lớn.
Đào hôn, trong rất nhiều tiểu thuyết đều nhắc tới việc này. Không ngờ rằng mẫu thân của thiếu gia năm đó cũng đào hôn.
Kỳ thực việc nữ tử đào hôn trên đại lục rất nhiều, gia tộc càng cường thịnh, càng khổng lồ, nữ tử trong tộc càng thân bất do kỷ.
Cơ hồ trong tất cả các gia tộc đều dùng cách hôn nhân chính trị bởi vì hôn nhân chính là thủ đoạn liên hợp vững chắc mà hiệu quả nhất giữa hai gia tộc, không có quan hệ nào có thể bền vững lâu dài băng quan hệ thông gia.
Nữ tử càng tài hoa, có thân phận thì càng là công cụ để củng cốđịa vị cho gia tộc.
Cho nên, những nữ tử trong các đại tộc thường không có hạnh phúc.
Không nói đến cương vực rộng lớn như vậy mà ngay trong Lan Lăng Quốc này cũng có tới tám trăm đến hàng ngàn nữ tử đào hôn mỗi năm.
"Tiểu thư chạy ra khỏi Hà thị đế tộc, đi đến đâu cũng không biết, nhân duyên thế nào lại chạy đến Lan Lăng quốc, từ đó quen biết với phụ thân ngươi. Mà ta chỉ là một dân nữ mà trên đường đi du lịch được nàng cứu thôi.”
Ánh mắt Hà Tú Nương đầy vẻ hồi ức, có ấm áp, có thương tâm, có đẳng chát.
Năm đó tiểu thư thấy nàng lẻ loi hiu quạnh, không chỗ nương tựa nên đưa nàng mang theo bên người để chiếu cố sinh hoạt hằng ngày cho tiểu thư, xử lý giúp nàng một số việc vặt.
Kỳ thật Hà Tú Nương không có biết nhiều về sự tình liên quan đến đế tộc, chỉ là ngẫu nhiên nghe tiểu thư nói vài câu, còn cụ thể như thế nào nàng cũng không có biết. mà cũng không thể tưởng tượng ra được.
“Năm đó mặc dù là người có thiên phú xuất chúng ở Lan Lăng quốc nhưng ở trong mắt tiểu thư. không tính là cái gì. Bất quá chuyện tình cảm đến rất khó nói cũng là phụ thân ngươi may mắn, hai người quen biết nhau, rất nhanh đã hiểu nhau, mến nhau, yêu nhau, sau đó qua hai năm thì lại có ngươi”
"Ngươi xuất hiện liền mang ý nghĩa sự bất hạnh kia đã bắt đầu. Kỳ thực tiểu thư vẫn luôn biết khi sinh ngươi sẽ mang đến rất nhiều tai nạn nên rất nhiều người không đồng ý cho nàng sinh trong đó có cả ta."
Hà Tú Nương cầm lấy tay Tịch Thiên Dạ, phẳng phất đã trở lại năm đó, mắt nàng đã ngấn lệ.
"Huyết mạch truy tung thuật?" Tịch Thiên Dạ nói khẽ.
"Không tệ, Hà thị đế tộc rất cường đại, đại năng rong tộc nhiều như mây, thánh giả nhiều như mưa, nắm giữ rất nhiều thần thông, bí thuật cao thâm mạt trắc. Hà thị đế tộc chỉ cần có huyết mạch mới sinh ra là bọn họ có thể cảm nhận được, từ đó biết được hành tung của tiểu thư."
Hà Tú Nương nói.
Tịch Thiên Dạ khẽ gật đầu, huyết mạch truy tung thuật không phải bí thuật cao thâm gì mà Hà thị đế tộc trong lời di nương cường đại như vậy nên biết được một chút về huyết mạch truy tung thuật cũng là bình thường,
"Tất cả mọi người đều biết khi hạ sinh ngươi sẽ gặp phải bất trắc nhưng tiểu thư vẫn khăng khăng, muốn sinh ra ngươi” Hà Tú Nương nhìn về Tịch Thiên Dạ nói khẽ:
"Dạ nhỉ, tiểu thư mặc dù không dưỡng dục ngươi nhưng nàng lại là mẫu thân vĩ đại trên thế gian này, nàng coi tính mạng của ngươi còn quan trọng hơn cải tính mạng của mình, có thể vì ngươi mà bỏ ra tất cả”
Tịch Thiên Dạ than nhẹ một tiếng, không ngờ rằng chuyển thế đời này lại có một gia thế bí ẩn như vậy, làm vận mệnh hẳn thăng trầm nhiều năm.
"Có phải Tịch Chấn Thiên bị Hà thị đế tộc giết chết hay không?" Tịch Thiên Dạ nói
Hà Tú Nương khẽ gật đầu, nặng nề nói: "Hà thị đế tộc phát hiện ra tiểu thư kết hợp với Tịch Chấn Thiên nên rất tức giận, trong mắt bọn họ thì huyết mạch là thứ bọn hẳn coi trọng nhất, bọn hẳn coi mình là thiên nhân, trời sinh cao quý, là chúa tế của nhân gian. Cho nên Hà thị đế tộc không cho phép huyết mạch của mình bị làm bẩn, với suy nghĩ của bọn hắn, ngươi là một con hoang làm bẩn huyết mạch cho nên muốn giết ngươi.”
"Cha ngươi liều chết phản kháng, vì bảo hộ cho ngươi nên bị cường giả đế tộc giẫm chết. Cuối cùng. mẹ ngươi ôm ngươi, đứng trên đoạn thiên nhai, dùng cái chết để bức bách mới có thể bảo trụ được tính mạng. Nhưng bọn hẳn dùng ngươi để áp chế nàng, yêu cầu nàng hồi tộc, tất cả phải nghe tộc an bài”
“Cả đời tiểu thư chưa từng khuất phục, kiêu ngạo như thần nữ trên cửu thiên, luôn phản kháng lại với vận mệnh bất công. Nhưng vì ngươi mà nàng lại chịu khuất phục."
Không khí trong phòng khách có chút ngột ngạt, khi Hà Tú Nương nói đến lời cuối cùng, thanh âm đã đè nén đến nghẹn ngào.
Đôi mắt to của Tịch Tiểu Hinh nhỏ xuống từng giọt nước mắt, đột nhiên nàng rất muốn biết mẫu thân mình như thế nào. Nàng cũng chưa từng gặp qua cha mẹ mình, vẫn luôn là cô nhĩ. Nàng đột nhiên rất muốn biết cha mẹ ruột của mình có giống như mẫu thân của thiếu gia hay không vì thân bất do kỷ nên mới không thể ở bên cạnh nàng hay không.
Hà thị đế tộc, sẽ có ngày các ngươi phải cho ta một cái công đạo- Tịch Thiên Dạ trầm giọng nói.