Hảo Vệ Manh mặc tây trang đẹp trai quá đi!
Tiểu trợ lý cảm thấy bản thân sắp bị người kia đẹp xỉu rồi.
Hảo Vệ Manh của ngày thường vẫn luôn mặc những bộ đồ thể thao thoải mái rộng rãi, xe cũng là chọn mấy loại xe đi chợ bình thường, không hề chú ý hình tượng gì cả.
Nhưng hôm nay hắn mặc âu phục giày da, lái xe sang mang đồng hồ xịn, đến tóc cũng được chải chuốt cẩn thận, tiểu trợ lý nhìn đến tim đập thình thịch.
"Sao lại không xuống đây? Chân vẫn còn đau nữa à?"
Hảo Vệ Manh thấy tiểu trợ lý vẫn còn đứng trên thềm nhà không nhúc nhích, định bước đến đỡ lấy, hắn không hề cảm thấy bản thân hôm nay có gì khác biệt, còn định đưa tay ra ôm lấy người ta.
"Không cần không cần không cần, em có thể tự đi được.
"
Tiểu trợ lý liên tục từ chối, chỉ là sau đó lại bị một bàn tay mạnh mẽ nắm lấy, không được lựa chọn mà bị dắt đi.
"Sao hôm nay cậu phản ứng chậm dữ vậy?" Hảo Vệ Manh cài seatbelt cho người ta, "Mấy hôm nay làm việc vất vả lắm à? Ông chủ của cậu biết vắt kiệt sức lao động của nhân viên quá ha.
"
"Không sao không sao.
"
Tiểu trợ lý quay đầu ra ngoài, đối diện với kính xe cố gắng hạ nhiệt độ hai bên má xuống.
Cậu sắp nổ tung rồi đây nè!.