Mặt Sở Văn Xương sưng vù, bay ra ngoài rồi ngã xuống đất.
Đám người đang đứng xem kịch hay cũng phải kinh hãi kêu lên, ánh mắt của họ dồn hết về phía Lâm Hữu Triết.
Người đàn ông này từ đầu đến giờ chỉ im lặng, nhưng ra tay thì vô cùng tàn nhẫn, có điều nhìn đã thật chứ!
Trong đám người không ít cô gái đang nhìn Lâm Hữu Triết với ánh mắt mê mẩn, thực sự là muốn rụng trứng.
Nhưng Lâm Hữu Triết cũng không buồn để ý tới họ, anh và Sở Hạ Vũ cùng nhau rời đi.
“Cái tên đó đúng là quá đáng quá mà, tưởng mình là ai chứ!”
Đi được một đoạn rồi nhưng Sở Hạ Vũ vẫn chưa nguôi cơn giận.
“Không cần phải so đo với hắn”.
Lâm Hữu Triết hờ hững nói.
Một tên nhãi ranh chẳng đáng để anh phải phiền lòng.
Đêm nay là ngày kỷ niệm quan trọng của hai người, không thể vì một con ruồi làm mất hứng được.
“Hữu Triết, giờ chúng ta đi đâu?”
Sở Hạ Vũ hỏi.
Lâm Hữu Triết liếc nhìn giờ, áng chừng đã xong hết rồi, liền nói: “Chúng ta lên trên tầng thượng đi, tối nay sẽ ăn ở đó”.
“Tầng thượng sao?”
Sở Hạ Vũ bỗng ngây ra một lát: “Chẳng phải đó là nhà hàng Bầu Trời Sao Băng sao, anh đặt chỗ từ lúc nào vậy?”
“Không phải anh đặt đâu, mà chủ nhà hàng đó có quen biết với Long Diệu, nên anh nhờ cậu ấy giữ cho anh một chỗ”.
Lâm Hữu Triết nói vu vơ.
Lý do này anh đã nghĩ ra từ lâu.
Đúng như dự đoán, Sở Hạ Vũ không hề nghi ngờ gì, nhưng vẻ mặt lại không được vui cho lắm.
“Hữu Triết, sau này anh đừng làm phiền Long Diệu nữa, chúng ta đâu cần phải ăn ở một nơi sang trọng như vậy, mà dạo gần đây hình như không có mưa sao băng, nên qua đó ăn vừa đắt lại vừa vô vị”.
Lâm Hữu Triết khẽ cười, không nói gì.
Anh biết Sở Hạ Vũ đang tự dối lòng mình.
Lúc trước khi anh ở trong phòng cô, anh có nhìn thấy cảnh cô đang lén tìm những hoạt động ưu đãi giảm giá của mấy nhà hàng đắt tiền.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!