Lâm Hữu Triết nhìn cô, ra hiệu cô đừng căng thẳng.
Ở phía bên này, điện thoại của Park Kyung Nam đã được kết nối: “Cậu chủ Tiêu, tôi là Park Kyung Nam, trước kia chúng ta đã từng ăn cơm chung với nhau!”
Vì để vạch trần bộ mặt dối trá của Lâm Hữu Triết, Park Kyung Nam cố ý mở loa ngoài, điều chỉnh âm lượng đến mức lớn nhất.
“Tao biết rồi, có chuyện gì thế?”
Giọng điệu của Tiêu Nguyên trầm thấp, rõ ràng tâm trạng không được tốt.
Park Kyung Nam không nhận ra điều đó, lại dương dương tự đắc nói: “Cậu chủ Tiêu, bên phía tôi có một tên tên là Lâm Hữu Triết, anh ta cầm hợp đồng cải tạo khu dân cư tồi tàn của Giang Thành tới đây ra oai nói là công trình của anh ta, nếu tôi không có may mắn biết được công trình này là do cậu chủ Tiêu phụ trách thì tôi đã bị tên này lừa gạt rồi!”
“Cậu chủ Tiêu, tín hiệu của tôi bên này không tốt lắm, bây giờ mời anh nói to cho tôi biết, công trình khu dân cư tồi tàn Giang Thành là do anh đang phụ trách đúng không?”
Dứt lời, Park Kyung Nam còn ra hiệu cho Tần Hương Lan và Sở Hán Trung tiến lại gần hơn để nghe cho rõ.
Tần Hương Lan ghé sát tai, khinh thường liếc nhìn Lâm Hữu Triết.
Nhưng không ngờ đầu dây bên kia lại cực kỳ yên ắng.
Vào lúc Park Kyung Nam đang ngờ vực, giọng nói tức giận của Tiêu Nguyên truyền tới: “Cút, mẹ kiếp, cút hết cho tao, mày là cái thá gì mà muốn tao phải báo cáo tình hình cho mày, mày cũng xứng sao?”
Nói xong, Tiêu Nguyên lập tức cúp máy luôn.
Bầu không khí trong phòng khách trở nên kì quặc, Tần Hương Lan và Sở Hán Trung trố mắt nhìn nhau.
Khuôn mặt Park Kyung Nam chuyển từ đỏ sang trắng, vừa lúng túng vừa bất an, nhưng hắn vẫn gượng cười nói: “Có lẽ là do cậu chủ Tiêu đã hiểu nhầm ý của cháu, cháu đâu có bảo anh ấy báo cáo tình hình”.
Sau đó sắc mặt hắn tối sầm lại, trừng mắt nhìn Lâm Hữu Triết: “Đều tại tên này, hại cháu đắc tội với cậu chủ Tiêu, không được, anh nhất định phải thay tôi đến xin lỗi cậu chủ Tiêu”.
“Muốn tôi xin lỗi Tiêu Nguyên sao?”
Lâm Hữu triết cười khẩy.
“Nếu không thì sao, tôi đã mất biết bao công sức mới có thể làm bạn được với cậu chủ Tiêu, nếu không phải anh cầm bản hợp đồng giả tới thì tôi sẽ đường đột gọi điện thoại tới cho cậu chủ Tiêu như vậy sao?”, Park Kyung Nam nổi giận đùng đùng nói.
“Cậu Park nói không sai, do thằng sao chổi mày cả đấy, đúng là xui xẻo!”
Tần Hương Lan cũng nói giúp cho Park Kyung Nam, hung hăng trợn mắt với Lâm Hữu Triết.
“Mấy người đừng cãi nhau nữa, không phải trên hợp đồng này có phương thức liên hệ của bên chuyển nhượng sao, trên đó có viết số điện thoại của bộ phận quản lý công trình tập đoàn Tiêu Thị, chúng ta gọi điện thoại đến đó hỏi thử không phải là được rồi hay sao?”
Sở Hán Trung cầm hợp đồng lên cẩn thận xem, sau đó lên tiếng.
“Gọi, bây giờ lập tức gọi luôn, cháu nhất định phải vạch trần bộ mặt giả dối của tên xấu xa này!”