“Huống hồ vì trước đây nhà họ Lâm đắc tội với một nhân vật lớn nên đã sụp đổ rồi, người nhà họ Lâm không chết thì chạy trốn, cậu muốn điều tra thế nào đây?”
“Theo mình thấy, cậu đừng vì tên rác rưởi như Lâm Hữu Triết mà đối đầu với mọi người, như vậy không có lợi gì cho cậu đâu”.
“Rác rưởi ư?”
Chu Đại Bôn nhếch miệng: “Năm đó Hữu Triết vô cùng nổi bật, được vinh danh là người đứng đầu cả khoá, ở bên cạnh cậu ấy, ngay cả cảm giác tồn tại cơ bản nhất mấy người cũng không có”.
“Nếu như Lâm Hữu Triết là rác rưởi, vậy thì không phải cả đám mấy người ngay cả rác rưởi cũng chẳng bằng hay sao?”
“Cậu nói gì?”
“Có gan thì nói lại lần nữa xem!”
Mọi người tức giận chỉ vào Chu Đại Bôn quát.
Chu Đại Bôn định lên tiếng nhưng lại bị Lâm Hữu Triết ngăn lại.
“Một đám hề nhảy nhót thôi, không cần phải so đo với mấy người hiểu biết tầm thường này đâu”.
Lâm Hữu Triết lạnh nhạt nói.
Nghe anh nói thế mọi người đều sửng sốt, sau đó càng tức giận hơn.
Chu Đại Bôn mắng họ cũng được, cùng lắm là họ chỉ phô trương thanh thế hùa theo một chút.
Bây giờ ngay cả loại người như Lâm Hữu Triết cũng có tư cách xem thường họ sao?
Ngay lúc bọn họ xắn tay áo lên định bước đến cho Lâm Hữu Triết một bài học.
Tần Mộng Dĩnh lại lên tiếng: “Nếu các cậu muốn đánh nhau thì tôi về trước đây”.
Dứt lời, cô ta xoay người định rời đi.
“Mộng Dĩnh, em đừng đi, để anh giải quyết”.
Sắc mặt Từ Hoa thay đổi, lập tức giữ cô ta lại.
Mọi người lúc này mới sực tỉnh.
Một buổi họp lớp đang yên lành không biết sao lại trở thành buổi thảo phạt của Lâm Hữu Triết.
Mấy người Hồ Thượng Dân và Khương Minh Vũ trong đám người cười khẩy nhìn nhau.
“Được rồi, đều là bạn cũ nhiều năm không gặp, mau ngồi xuống đi”.
Từ Hoa nói mọi người ngồi xuống, sau đó bảo phục vụ bưng món lên.
Ăn uống được quá nửa, bầu không khí trong phòng VIP hài hòa hơn rất nhiều.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!