Bây giờ cuối cùng cũng có cơ hội, cô cũng muốn nói cho rõ ràng.
"Ồ, nói nghe hay đấy, cô cho rằng cô là của ngon hàng hiếm gì mà anh Hải phải bám riết lấy cô chứ?"
"Cô có biết thân phận của anh Hải không? Anh ấy là cậu chủ nhà họ Hải ở tỉnh, chỉ là ở trường học không khoe khoang mới không ai phát hiện ra thân phận của anh ấy thôi”.
"Người vừa khiêm tốn, vừa ưu tú như anh ấy mà bám riết lấy cô sao, cô nằm mơ đi!"
Trương Linh Phi càng nói càng tức giận, bưng một tách trà nóng trên bàn lên, định hắt vào người Sở Hạ Vũ.
Lâm Hữu Triết vung tay, tách trà đột nhiên đổ sang hướng khác.
"Được lắm, đôi nam nữ chó má này, các người còn kết hợp lại bắt nạt tôi sao?"
Trương Linh Phi tức giận, lập tức lấy điện thoại di động ra: "Anh Hải, mau tới giúp em, em bị người ta bắt nạt rồi đây này, hu hu hu”.
Rõ ràng là cô ta động tay trước, kết quả lại là người bị bắt nạt, giả vờ than khóc một cách đáng thương.
Hành động này của cô ta khiến ba cô gái khác trong phòng cảm thấy không vui.
Tuy nhiên, cô ta vừa gọi cho Anh Hải ư?
"Hừ, không ngờ tới phải không?”
Trương Linh Phi đắc ý nói: "Tuy rằng bị Sở Hạ Vũ ngáng chân, nhưng sau khi tốt nghiệp, tôi vẫn bên cạnh anh Hải”.
"Bây giờ tôi đã là mợ chủ của nhà họ Hải, mấy người thấp kém như các cậu lấy gì so sánh với tôi?"
"Tôi ăn cơm với các cậu đã là nể mặt các cậu lắm rồi, lại còn không biết tốt xấu gì, dẫn theo người mà tôi ghét!"
"Sở Hạ Vũ, bây giờ ngoan ngoãn thừa nhận lúc trước có dụ dỗ anh Hải, quỳ xuống cúi đầu xin lỗi tôi, tôi có thể suy nghĩ không chấp nhặt với cô”.
"Nếu không làm theo, cũng đừng trách tôi không nể tình bạn cùng phòng bốn năm!"
"Cô muốn thế nào?"
Sở Hạ Vũ chưa kịp nói thì Lâm Hữu Triết đã lạnh lùng lên tiếng.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!