Tào Hồng sững sờ, sắc mặt tái nhợt.
Đám quan khách xung quanh cũng ngẩn người tại chỗ.
“Ông Tạ, có phải ông nhầm lẫn gì rồi không? Sao lại bắt tôi?”
Tào Hồng hét lên.
“Đương nhiên không bắt sai, người tôi tìm chính là ông!”
Tạ Anh Minh trừng mắt nhìn ông ta, nghiến răng nghiến lợi nói.
Tào Hồng chết tiệt, ông ta đã hại Cục Chấp pháp bọn họ một lần, bây giờ lại muốn hại bọn họ tiếp.
Lâm Hữu Triết là ai chứ? Là Chiến thần Hữu Triết có một không hai đấy!
Vậy mà Tào Hồng lại muốn đưa chiến thần Hữu Triết vào tù hết lần này đến lần khác.
Ông ta đang nghĩ gì vậy? Lẽ nào muốn phản quốc sao?
Nếu không phải Lâm Hữu Triết đã cảnh cáo bọn họ không thể tiết lộ thân phận của anh thì Tạ Anh Minh đã quỳ gối trước mặt Lâm Hữu Triết luôn rồi.
“Ông Tạ, hẳn là có hiểu lầm gì rồi, có phải ông đã nghe lời gièm pha của cậu ta rồi không?”
Tào Hồng chợt nhận ra điều gì đó, chỉ vào Lâm Hữu Triết nói.
Chắc chắn là vậy, sáng nay lúc bị bắt đến Cục Chấp pháp, chắc chắn thằng nhãi này đã nói những lời bất lợi cho ông ta.
“Thằng nhãi ranh, mày đúng là tâm địa độc ác, dám vu khống tao trước mặt ông Tạ”.
“Tao lệnh cho mày nhanh chóng giải thích rõ ràng với ông Tạ, nếu không tao sẽ không tha cho mày đâu!”
“Ngu ngốc!”
Lâm Hữu Triết chế giễu.
Sau đó anh dẫn Sở Hạ Vũ vào tiệc rượu.
“Đứng lại, mày không được đi!”
Tào Hồng hét lớn.
Ông ta vừa định chặn đường thì bị người của Cục Chấp pháp bắt lại.
“To gan!”
Tạ Anh Minh quát lớn: “Tào Hồng, cậu Lâm và cô Sở là những doanh nhân giỏi nhất ở Giang Thành, ông lại dám vu khống họ là tội phạm bỏ trốn sao?
“Còn muốn tôi bắt họ?”
“Nếu tôi thật sự nghe lời ông thì tôi phải giải thích với chủ tịch Giang Thành thế nào đây hả? Bắt người lại cho tôi!”
Ông ta phất tay ra hiệu, hai thành viên Cục Chấp pháp lập tức áp giải Tào Hồng và con trai ông ta lên xe cảnh sát.
Con trai ông ta vẫn gào khóc, cào cấu thành viên Cục Chấp pháp.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!