Sở Hạ Vũ tò mò xem, không nhịn được hỏi: "Hữu Triết, tại sao những cây kim này lại chuyển động?"
Lâm Hữu Triết cười nhẹ, vừa định giải thích.
Chuông điện thoại đột ngột vang lên.
Anh lấy ra xem, là Long Diệu gọi tới.
"Thế nào, không có chuyện gì xảy ra với Tâm Nhi và cô giáo Đường chứ?"
"Anh Lâm, cô Tâm Nhi và cô giáo Đường gặp chút rắc rối, chúng tôi đã cứu được hai người, nhưng bây giờ lại bị người ta bao vây ở khách sạn Khải Hoàn!"
“Tôi tới ngay!”
Lâm Hữu Triết lập tức cúp điện thoại.
“Yên tâm đi, nơi này có tôi rồi”.
Đông Lạc Vô Song bất chợt lên tiếng.
Lâm Hữu Triết gật đầu, lập tức đi xuống bãi đỗ xe dưới tầng.
Khách sạn Khải Hoàn cách nơi này không xa, lái xe cũng chỉ mất chừng mười phút.
Thế nhưng Lâm Hữu Triết không dám sơ suất, người có thể ứng phó được với Long Diệu, bản lĩnh chắc hẳn cũng không tầm thường.
...
Tại khách sạn Khải Hoàn.
Trong hành lang trước cửa căn phòng tổng thống.
Tôn Hộc đang giao chiến vô cùng kịch liệt với A Phúc.
Thực lực của hai người vốn dĩ tương đương nhau, thế nhưng trong tay A Phúc có một con dao rất sắc nhọn nên mới áp chế được Tôn Hộc.
Còn Long Diệu đang giao chiến với ông lão mặc đồ sợi đay.
Xét về thực lực, Long Diệu mạnh hơn so với ông lão mặc đồ sợi đay.
Thế nhưng sau lưng anh có Đường Uyển và Lâm Tâm Nhi phải bảo vệ, không thể toàn lực xông lên.
Ông lão mặc đồ sợi đay ra tay thâm độc, mấy lần ra tay đều nhắm thẳng vào Lâm Tâm Nhi, khiến cho Long Diệu không thể không lui ra sau để phòng thủ.
Cứ thế, cả hai người đều bị hãm chân, không có cách nào rời đi.
“Hừ, hai cái thằng súc sinh, ngay cả món đồ tao nhìn trúng mà cũng dám cướp, hôm nay tao phải khiến chúng mày chết ở đây”.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!