Từ ban nãy, trong lòng anh đã bắt đầu lo lắng một cách khó hiểu.
Có vẻ như sắp xảy ra điều gì đó.
Trước đây khi ở trong phạm vi núi Sùng Âm, điện thoại di động của anh không có tín hiệu.
Lúc này anh mới gọi ngay cho Long Diệu.
"Alo, anh Lâm?"
Long Diệu không ngờ Lâm Hữu Triết sẽ quay lại nhanh như vậy nên mừng rỡ thốt lên.
"Long Diệu, Hạ Vũ ở bên đó sao rồi?"
Lâm Hữu Triết hỏi.
"Cô Sở đang chăm sóc cho cô Liễu, có nhà họ Liễu trông nom, chắc là sẽ không có vấn đề gì”.
"Chắc là thôi sao?"
Lâm Hữu Triết cau mày: "Cậu đang ở đâu?"
"Tôi điều tra ra được một số manh mối, có thể liên quan đến kẻ đứng sau lưng lần trước, cho nên tôi đưa theo Tôn Hộc đi điều tra rồi”.
"Vớ vẩn!"
Lâm Hữu Triết tức giận nói: "Mệnh lệnh tôi giao cho cậu là bảo vệ Hạ Vũ, ai bảo cậu tự ý rời khỏi vị trí?"
"Còn Tôn Hộc nữa, cậu ấy không phải canh giữ ở biệt thự trên núi Long Đằng sao, cậu ấy đi rồi thì ai chịu trách nhiệm cho sự an toàn của Tâm Nhi và Đường Uyển?"
"Thưa anh, anh...”
Sắc mặt Long Diệu tái nhợt, anh ta cho rằng sau khi nhà họ Tiêu và nhà họ Lâm bị tổn hại nặng nề, Giang Thành đã tạm thời an toàn.
Hơn nữa, khi nghĩ đến có kẻ đằng sau đang thêm dầu vào lửa, hại Lâm Hữu Triết bị tống vào tù, anh ta nóng lòng muốn bắt được hắn và đòi lại công bằng cho anh.
Dù sao vinh quang của chiến thần Hữu Triết không dễ khinh nhờn.
Nhưng cứ như vậy, chỗ Sở Hạ Vũ và Lâm Tâm Nhi không có lực lượng bảo vệ.
"Cậu và Tôn Hộc đến chỗ Tâm Nhi và Đường Uyển xác nhận họ được an toàn, tôi sẽ đến thẳng chỗ Hạ Vũ”.
"Vâng!"
Long Diệu vội vàng đáp lại.
"Ồ, không nhìn ra thân phận của anh không bình thường đấy”.
Đông Lạc Vô Song trêu chọc.
Nhưng Lâm Hữu Triết hoàn toàn không có thời gian để ý anh ta, anh đạp ga tăng tốc độ nhanh nhất, lái xe về phía bệnh viện tư nhân.
Lúc này, Liễu Thiên Thiên vẫn đang dạy dỗ Sở Hạ Vũ.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!