"Tôi khuyên cô tốt nhất nên biết tôn trọng người khác, cô tưởng rằng mình vẫn là cô ba nhà họ Sở sao?”
Tần Cao Nhã cười khẩy: "Trên đường đến đây, chúng tôi vừa biết tin cả nhà các người đã bị nhà họ Sở đuổi ra khỏi cửa rồi. Bây giờ các người chỉ là gia đình bình thường thôi”.
"Chúng tôi gọi các người tới dùng bữa là đã nể mặt các người lắm rồi, cô còn dám phàn nàn à? Cô có tin tôi lập tức đuổi các người ra ngoài luôn không hả?”
Sắc mặt Sở Hạ Vũ tối sầm lại, xoay người định rời đi.
Bỗng nhiên cánh cửa lớn mở toang.
Một người đàn ông mặc vest, đi giày da, khí chất ung dung bước vào.
"Xin lỗi, trên đường hơi kẹt xe, để mọi người đợi lâu rồi”.
Tuy ngoài miệng người đàn ông đó nói xin lỗi nhưng trên khuôn mặt hắn không hề có ý hối lỗi.
Cứ như thể việc mọi người ở đây chờ đợi hắn chính là niềm vinh hạnh của họ.
"Ôi, Bác Tài đến rồi à, mời ngồi, mời ngồi!”
Tần Đại Tráng vừa nhìn thấy người đàn ông này thì khuôn mặt lập tức nở nụ cười nịnh bợ, đích thân bước đến kéo ghế cho Triệu Bác Tài.
Triệu Bác Tài vừa ngồi xuống, lập tức nói bâng quơ: "Mấy ngày nay lại bàn về một công trình lớn, ngày nào công ty cũng thúc giục cháu đi họp, bận bịu suốt thôi, nhưng cũng vẫn tốt, sau khi công trình này hoàn thành cũng có thể kiếm được một trăm nghìn tệ”.
Ồ...
Mọi người trong phòng bao bỗng xuýt xoa.
Chỉ một công trình đã kiếm hơn một trăm nghìn tệ, đó là số tiền mà rất nhiều người không thể kiếm được trong vòng một năm đấy!
Nhìn thấy vẻ mặt ngưỡng mộ của đám họ hàng xung quanh, Tần Cao Nhã vui đến mức không khép miệng lại được, bạn trai cô ta thật sự đã khiến cô ta nở mày nở mặt.
Cô ta liếc nhìn Sở Hạ Vũ, nở một nụ cười khinh miệt: "Hạ Vũ, vừa rồi tôi quên hỏi cô, một tháng bạn trai cô kiếm được bao nhiêu tiền?”
"Loại tội phạm cưỡng gian như cậu ta chắc cũng không dễ gì tìm được việc làm nhỉ, đừng bảo là cô dùng tiền của mình để nuôi bạn trai đấy nhé? Ha ha!”
Tần Cao Nhã vừa dứt lời, mọi người trong phòng bao lập tức cười phá lên.
Tần Hương Lan không nhẫn nhịn được mà lên tiếng mắng nhiếc: "Mấy người đang nói bậy bạ gì đấy, con rể tôi không hề vô dụng như mấy người nghĩ đâu, lúc trước nó còn lái xe Lincoln Emperor nữa đấy!”
Lincoln Emperor ư?
Tiếng cười hả hê của đám người bỗng im bặt, rõ ràng họ vẫn chưa hiểu Lincoln Emperor có nghĩa là gì.
Triệu Bác Tài khẽ nhếch môi, nói với vẻ sâu xa: "Cô là cô ba đúng không? Chiếc Lincoln Emperor mà cô nói là chiếc xe mấy ngày trước được bàn tán sôi nổi ở trên mạng phải không? Chiếc xe đậu trước cửa câu lạc bộ kia à?”
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!