“Nhưng Thành Bắc Vương và Thành Nam Vương chung sống hòa bình nhiều năm như vậy, sao có thể đột nhiên ra tay được chứ? Xem ra là có người làm loạn rồi!”
Cùng lúc này, ở nhà họ Sở.
Sở Văn Xương quỳ trong từ đường, bị bà cụ Sở dùng gậy đánh trừng phạt.
Mới đánh gậy đầu tiên, Sở Văn Xương đã hét lên như lợn bị chọc tiết, vội vàng chạy đến nấp sau lưng bố mình.
“Hừ, mày còn dám chạy sao, hôm nay không đánh chết thằng khốn kiếp mày, thì mỗi hận trong lòng tao khó mà hóa giải!”
Bà cụ Sở không hề nương tay, đang định đánh gậy thứ hai thì đã bị Sở Hán Lễ ngăn lại.
“Mẹ à, từ nhỏ Văn Xương đã được cưng chiều, đã từng chịu đau khổ như vậy đâu chứ, đánh một gậy là đủ rồi!”
“Hơn nữa, nó cũng đâu biết người phụ nữ đó là cô hai nhà họ Liễu, nếu nó biết thì đã không có gan mắng chửi người ta như vậy!”
Nghe vậy, bà cụ Sở thở hổn hển, rõ ràng là vô cùng tức giận.
“Lần này, nếu không phải chúng ta nhượng lại ba cửa hàng thì mấy người cho rằng nhà họ Liễu có thể bỏ qua sao?”
“Ba cửa hàng đấy! Nhà họ Sở chúng ta vừa vực dậy từ cõi chết, mấy người có biết tổn thất này nặng nề đến mức nào không hả?”
Trong từ đường, đám người nhà họ Sở liếc nhìn nhau, không ai dám lên tiếng.
Sở Văn Xương căm hận nói: “Bà nội, chuyện này không thể trách cháu được, là do Lâm Hữu Triết và Sở Hạ Vũ gài bẫy hại cháu. Nếu không phải là do bọn họ thì sao cháu có thể nói những lời đó với cô hai nhà họ Liễu được chứ?”
“Ai mà ngờ được, tên vô dụng Lâm Hữu Triết lại là bạn học cấp ba của cô Liễu, cháu bị bọn họ lừa mà!”
Nghe vậy, bà cụ Sở trầm ngâm: “Nói mới nhớ, gần đây Sở Hạ Vũ đang làm gì vậy, không có nguồn vốn từ chúng ta, công ty rách nát của nó còn có thể duy trì được sao?”
“Bà nội, cháu nghe một người bạn nói rằng gần đây Sở Hạ Vũ hình như đang nhận một dự án lớn, có vẻ như đang rất bận rộn”.
Lúc này, một thanh niên nhà họ Sở lên tiếng.
“Cái gì?”
Bà cụ Sở trừng mắt: “Với năng lực hiện giờ của nó thì có thể nhận được dự án lớn nào chứ? Lẽ nào nó lại đi tìm chủ tịch Long của tập đoàn Diệt Lâm rồi sao?”
“Nó nhận được công trình gì thế?”
Bà cụ Sở lạnh lùng hỏi.
“Hình như là… công trình cải tạo khu dân cư tồi tàn ở Thành Bắc”.
Người kia suy nghĩ một hồi rồi nói.
“Cháu nói gì cơ?”
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!