Uông Khắc Thiên hôm nay láy xe đi xung quanh để khây khỏa đầu óc sau những ngày làm việc mệt mỏi, nhìn thấy xung quanh mà anh tự cười bản thân, từ lúc sinh ra anh đã có tất cả mỗi thứ từ tiền bạc đến quyền lực nhưng trái tim anh lại rất cô đơn.
Uông Khắc Thiên nhớ đến mối tình 3 năm của mình và Hạ Hàn Ngọc. Lúc đó cô là một diễn viên mới vào nghề và trong một lần tình cờ gặp gỡ cả hai đã yêu nhau. Trong thời gian 3 năm Uông Khắc Thiên rất chiều chuộng và giúp cô để trở thành một ngôi sao hạng A, nhưng sau 3 năm anh lại muốn tiến đến hôn nhân khi anh thấy Hạ Hàn Ngọc có những mối quan hệ thân thiết khác giới ở bên ngoài nhưng Hạ Hàn Ngọc không đồng ý và nói sẽ sang nước ngoài đóng phim 2 năm, sau 2 năm mới có thể kết hôn được. Uông Khắc Thiên tất nhiên không đồng ý và hai người đã kết thúc nhưng sau khi kết thúc được 1 tháng thì trên báo lại đưa tin diễn viên Hạ Hàn Ngọc đang hẹn hò với đạo diễn nỗi tiếng bên Mỹ. Lúc đầu anh cũng không tin là sự thật nên đã cho người điều tra nhưng kết quả lại khiến anh đau lòng hơn là cô đã âm thầm qua lại với tên đó trong lúc còn quen anh.
Đang miên mang trong dòng suy nghĩ thì Uông Khắc Thiên bỗng thấy một cô gái đang chạy nhanh qua đường lộ lớn bất chấp nguy hiểm.
" Em có sao không, em đau ở đâu nói chị nghe? " cô sờ vào chân của một bé gái bán vé số
Kiều Yên Đan khi nãy bên đường thấy một chiếc xe máy tông một bé gái bán vé số tầm 6 tuổi rồi bỏ chạy đi nên cô mới tức tốc chạy qua.
" Em đau lắm, em đau ở chân...huhu "
" Ba mẹ em đâu? "
" Chắc mẹ em cũng ở gần đây...hức...đau quá chị "
" Để chị đưa em đi bệnh viện trước rồi thông báo cho mẹ em sau nhé "
Kiều Yên Đan định bế đứa bé lên thì Uông Khắc Thiên bước tới.
" Lên xe đi tôi đưa tới bệnh viện "
Kiều Yên Đan cắn môi nhìn anh vì cô biết anh là ai
" Lên xe đi nhìn tôi làm gì "
Kiều Yên Đan gật đầu rồi bế cô bé vào xe anh. Uông Khắc Thiên vừa láy xe vừa nhìn Kiều Yên Đan ngồi ở phía sau xe qua kính xe.
Đến bệnh viện Kiều Yên Đan bế cô bé vào phòng cấp cứu và ngồi đợi ở ngoài, Uông Khắc Thiên nãy giờ cũng chú ý đến từng cữ chỉ của cô.
Một lát thì mẹ của cô bé được mọi người dân thông báo mà chạy đến bệnh viện, Uông Khắc Thiên rút trong ví một sấp tiền rồi đưa cho mẹ cô bé đó.
" Chị cầm lấy đi, chỉ một chút tiền thôi, đây là bệnh viện nhà của tôi nên tôi đã thông báo không nhận viện phí của chị, còn tiền này tôi gửi tặng cho cô bé. "
" Cảm ơn anh chị rất nhiều, tôi không biết phải làm sao mới có thể trả ơn được " mẹ cô bé khóc nức nỡ nói
" Không cần đâu, tôi về trước "
Kiều Yên Đan nãy giờ cứ nhìn chằm chằm vào anh, cô không ngờ có ngày được gặp tổng giám đốc của Uông thị
" Em không về sao? "
" Hả? "
" Tôi hỏi em không về sao? "
" Về, về mà "
" Tôi đưa em về "