Chương 23: Chứng minh cho cô coi
“Cô… Cái con khốn này. Tôi hỏi lại một lần nữa, rốt cuộc cô có đi với tôi không…”
Mã Văn Bác tức đến xanh mặt, lúc nãy vừa nói cướp bạn gái của đối phương, kết quả lại bị người phụ nữ đó đá ngay lập tức, khiến anh ta xấu hổ không biết giấu mặt vào đâu.
Chu Lâm Lâm không thèm quan tâm đến Mã Văn Bác đang tức giận, lặp lại một lần nữa: “Tiểu Nhiên, lần này thật sự là lỗi của em, em đã bị dụ dỗ bởi lời ngon tiếng ngọt của người này.
Anh cho em thêm một cơ hội, sau này em sẽ đối xử tốt với anh”.
Trước đây, khi cô ta và Diệp Phi Nhiên còn ở bên nhau, bất kể cô ta mắc phải lỗi lầm gì, chỉ cần cúi đầu nhận lỗi rồi nói thêm vài câu thì cuối cùng Diệp Phi Nhiên cũng tha thứ.
Nhưng cô ta quên mất bây giờ không thể so với trước đây nữa, lúc đó họ là người yêu của nhau, bây giờ cô ta đã phản bội lại tình yêu của họ, bản chất của lỗi lầm không giống nhau.
Hơn nữa, bây giờ Diệp Phi Nhiên đã là người thừa kế của Cổ Y Môn, xét về tầm nhìn hay cảnh giới thì cũng đều đã khác xa so với trước đây.
Sao anh có thể không nhận ra, sở dĩ Chu Lâm Lâm làm như vậy hoàn toàn là vì nhòm ngó đến gia tài của anh, không có liên quan gì đến tình cảm trước đây.
Một khi anh khó khăn trở lại, cô ta vẫn sẽ thẳng chân đá anh đi mà không hề do dự.
Anh lạnh lùng đáp: “Chu Lâm Lâm, có một số lỗi lầm không thể mắc, một khi đã mắc phải thì sẽ không còn cơ hội sửa sai nữa, dẹp trò đó của cô đi”.
“Giống như những gì cô đã nói, từ nay về sau giữa chúng ta sẽ không còn bất cứ quan hệ gì nữa, không ai níu giữ gì ai thêm nữa”.
“Tiểu Nhiên, em chỉ đùa với anh thôi, anh đừng tưởng là thật, người em yêu vẫn là anh”.
Chu Lâm Lâm vẫn còn ôm mộng tưởng viễn vông, cố gắng vì giấc mơ tỷ phú của mình.
“Con đ*ếm không biết xấu hổ, cô hãy đợi đấy, còn cả thằng nghèo kiết xác này nữa, chúng ta vẫn chưa xong đâu”.
Mã Văn Bác không còn mặt mũi ở lại đó nữa, tức giận đùng đùng rời đi.
“Bác sĩ Diệp, tôi còn có việc nên phải đi trước đây, lát nữa tôi sẽ cho một giám đốc đến để giúp cậu sắp xếp việc của quán”.
Đổng Thiên Đạt cũng biết không nên ở lại đó lâu nên chào một tiếng rồi vội vã rời khỏi.
“Tiểu Nhiên, anh hãy tha thứ cho em một lần đi, chỉ một lần thôi có được không? Sau này chúng ta bên nhau, anh nói thế nào thì là thế đấy…”
Chu Lâm Lâm thấy trong phòng không còn ai nữa thì nhào đến, muốn dùng cơ thể của mình để đổi lấy sự tha thứ của đối phương nhưng lại bị Diệp Phi Nhiên đẩy ra.
“Chu Lâm Lâm, tôi nhắc lại một lần nữa, giữa chúng ta đã không còn quan hệ gì nữa, xin cô hãy tự trọng”.
Qua sự việc lúc nãy, Diệp Phi Nhiên đã hoàn toàn thất vọng với cô gái này, tình cảm trước đây cũng không còn nữa.
“Gì chứ hả? Diệp Phi Nhiên, anh muốn thế nào?”
Lúc chỉ có hai người với nhau, Chu Lâm Lâm lại bất giác trở lại với dáng vẻ cao cao tại thượng trước đây của mình: “Em đã xin lỗi anh rồi, anh còn muốn sao nữa?”
“Ngoài em ra, anh còn có thể tìm được một cô bạn gái đẹp thế này sao?”
Chính vào lúc đó, một giọng nói dịu dàng truyền đến: “Đương nhiên là có thể, tôi là bạn gái của anh ấy, hơn nữa còn đẹp hơn cô nhiều”.
Trong lòng mỗi cô gái, bản thân luôn là người đẹp nhất, tuyệt đối sẽ không dễ dàng nhận thua.
Nghe thấy đối phương tự nhận là đẹp hơn mình, Chu Lâm Lâm vừa định mỉa mai đáp trả thì khi quay đầu, cô ta lập tức câm miệng, không thốt ra được lời nào.
Vì cô gái trước mặt quá xinh đẹp, đẹp tới mức làm cô ta tự ti, khiến cô ta mất luôn dũng khí phản kích.
Không có so sánh thì sẽ không đau thương, Chu Lâm Lâm đúng là có chút nhan sắc nếu đứng giữa đám đông bình thường nhưng trước mặt cô gái này, cô ta lập tức mờ nhạt.
Người tới đúng là Tần Giai Kỳ, hôm nay cô mặc một chiếc váy Bohemian dài, dáng người cao thon thả, điện nước đầy đủ, đúng là còn hoàn hảo hơn cả vóc dáng của người mẫu quốc tế.
“Cô... cô là ai?”
Chu Lâm Lâm chột dạ hỏi.
“Sao, thính lực cô tệ thế à? Vừa rồi tôi mới giới thiệu là bạn gái của Tiểu Nhiên mà”.
Tần Giai Kỳ bước tới cạnh Diệp Phi Nhiên, khoác lên tay anh.
“Không thể nào, tuyệt đối không thể nào!”
Trong lòng Chu Lâm Lâm, Diệp Phi Nhiên chỉ là một thằng nghèo hèn, sao có được cô bạn gái ưu tú thế này.
“Không tin à? Tôi chứng minh cho cô xem nhé!”
Tần Giai Kỳ hôn nhẹ lên mặt Diệp Phi Nhiên một cái: “Sao? Giờ tin chưa?”
Diệp Phi Nhiên có chút ngẩn ngơ, Tần Giai Kỳ giải vây cho mình, anh hiểu, dù sao anh cũng từng giúp cô nhưng không ngờ cô lại hôn anh.
Tuy yêu đương hơn một năm rồi nhưng tới giờ, Chu Lâm Lâm chưa từng hôn anh, đây là lần đầu tiên anh được một người thuộc phái nữ hôn, trong người như có dòng điện chạy ngang, cảm giác tuyệt tới mức không thể diễn tả.
Chu Lâm Lâm sửng sốt rồi lại hét toáng lên: “Tôi không tin, tôi không tin đâu, ả này chắc chắn do anh mướn tới!”
Cô ta vẫn rất coi thường Diệp Phi Nhiên, dù thế nào, cô ta cũng cho rằng anh không thể tìm được ai xuất sắc hơn mình.
“Mướn tôi á?”, Tần Giai Kỳ mỉm cười tự tin: “Xin tự giới thiệu, tôi là phó tổng giám đốc của tập đoàn Tần thị, trong tay có tài sản tổng giá trị hàng tỷ, có hơn nghìn công nhân viên, cô cảm thấy ai có đủ tiền thuê tôi?”
Chu Lâm Lâm như rơi vào vực thẳm, người ta chẳng những đẹp hơn hơn cô ta, quyến rũ hơn cô ta mà thân phận và địa vị còn đè ép được cả cô ta, thế thì sao cô ta bì nổi?
Diệp Phi Nhiên không muốn tiếp tục dây dưa với Chu Lâm Lâm, anh quay đầu nói với Tần Giai Kỳ: “Tới từ bao giờ?”
“Cũng nãy giờ rồi, ở ngoài đã nghe được chuyện của các người gần hết rồi”.
Tần Giai Kỳ thân mật kéo tay Diệp Phi Nhiên, nói với Chu Lâm Lâm: “Thú thật với cô, tôi nên cảm ơn cô rất nhiều, nếu không phải cô ngu xuẩn ham tiền thì tôi sẽ không có người bạn trai xuất sắc như Diệp Phi Nhiên!”
Vừa mất đi Mã Văn Bác, giờ không thể níu kéo Diệp Phi Nhiên, cộng thêm áp lực từ Tần Giai Kỳ, cảm xúc Chu Lâm Lâm hoàn toàn mất khống chế.
Cô ta điên cuồng hét: “Sao có thể như vậy? Có người phụ nữ nào không thích tiền? Cô nghĩ mọi phụ nữ đều như cô, vừa sinh ra là đã ngậm thìa vàng à, tôi chỉ muốn có cuộc sống tốt hơn mà thôi, có gì sai sao?”
Diệp Phi Nhiên thầm lắc đầu, người ta có lý mới hiên ngang được, cô ta lại có thể nói ra sự vô liêm sỉ của mình một cách hùng hồn như thế, người như vậy đúng là rất ít, không biết sao trước đây mình lại yêu cô ta nữa.
Anh nói: “Được rồi, cô muốn theo đuổi cái gì thì cũng không liên quan tới tôi, hiện tại chúng ta không có quan hệ gì cả, cô đi đi!”
Chu Lâm Lâm hiện tại đã biết cái gì là xôi hỏng bỏng không, oán hận trừng Diệp Phi Nhiên rồi quay đầu ra cửa.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!