Lời Tô Dương lại khiến Triệu Tử Lan hơi tò mò. Chị ta nghĩ thầm, sao người phụ nữ có dung mạo thần tiên như Lâm Khả Hy lại tìm được một tên lôi thôi như vậy? Hơn nữa xem ra cậu ta còn không có bao nhiêu tiền.
Chỉ một lát sau, trợ lý đã cầm mấy hộp kem dưỡng da tay tới. Chúng đều đã xuất xưởng hơn sáu tháng.
Mở những hộp kem dưỡng da tay này ra, Triệu Tử Lan tự mình thử, bôi lên hai tay mình.
Quả nhiên, giống hệt lời Tô Dương nói.
Bôi lên một lúc, hai mu bàn tay chị ta đỏ ửng lên, hơn nữa bắt đầu nổi mẩn đỏ.
Nhìn chỗ dị ứng ở mu bàn tay, Triệu Tử Lan cau mày. Bởi vì nếu tin tức sản phẩm gây dị ứng bị truyền ra ngoài, không những sẽ tổn hại đến hình tượng của Adore, mà giá cổ phiếu chắc chắn cũng sẽ giảm mạnh.
Triệu Tử Lan quyết định rất dứt khoát, đầu tiên cho tất cả các nhà phân phối tham dự cuộc họp ra ngoài. Sau đó, chị ta nói với trợ lý:
“Đầu tiên thông báo cho phòng hậu mãi thu hồi toàn bộ kem dưỡng da tay này. Ngay lập tức khảo sát chi tiết thị trường, xem có bao nhiêu người dùng có phản ứng dị ứng, sau đó thông báo cho phòng PR lập kế hoạch, một khi mọi chuyện vỡ lở, phải lập tức đứng ra xin lỗi. Cả phòng kỹ thuật nữa, tôi muốn họ tìm ra lý do tại sao các sản phẩm thế hệ trước không có vấn đề này, mà loạt kem dưỡng da tay thế hệ này lại có vấn đề! Rốt cuộc họ làm ăn kiểu gì thế!”
Chị ta vừa dứt lời, Tô Dương liền nói:
“Không cần đi hỏi bọn họ, để tôi nói cho chị nghe. Để kem dưỡng da tay đạt được hiệu quả dưỡng ẩm tối đa nên công ty chị đã điều chỉnh hàm lượng dầu silicone cao hơn thế hệ trước. Chỉ cần hàm lượng dầu silicone giảm đi một phần nghìn, vấn đề này sẽ được giải quyết! Hơn nữa mọi người không cần phải lo lắng, triệu chứng dị ứng này sẽ tự biến mất sau 24 giờ. Nhưng nếu như sử dụng quá nhiều lần, rất có thể sẽ phát triển thành chứng bệnh da liễu mãn tính...”
Nghe Tô Dương nói vậy, Tiệu Tử Lan kinh ngạc trợn mắt há mồm. Chuyện phòng kỹ thuật phải tốn rất nhiều tiền bạc, thời gian và sức lực mới tìm hiểu ra, không ngờ Tô Dương có thể giải thích rõ trong một lời.
Nhìn Tô Dương, Triệu Tử Lan thành khẩn nói:
“Xin lỗi cậu Tô, lúc trước là tôi lỗ mãng, tôi xin lỗi cậu. Ngoài ra, cậu tìm ra vấn đề quan trọng như vậy, có thể nói đã giúp công ty chúng tôi, tôi cam đoan Adore sẽ gửi cậu một khoản cảm ơn xứng đáng, hơn nữa số tiền không thấp hơn một triệu!”
Người phụ nữ thành công như Triệu Tử Lan tuyệt đối là người biết co biết dãn, còn nói được làm được!
Nhưng Tô Dương không hề nghĩ ngợi đã lập tức lắc đầu từ chối:
“Sếp Triệu, tiền thưởng thì thôi đi, chị cũng biết mục đích của chúng tôi là muốn có được quyền đại lý Adore Hoa Hạ!”
Lời Tô Dương càng làm Lâm Khả Hy thêm khiếp sợ.
Một triệu!
Tô Dương không có tiền, mình nợ anh ấy một triệu, anh ấy cũng không nhắc đến. Bây giờ, Triệu Tử Lan muốn thưởng cho anh ấy một triệu, anh ấy lại không hề nghĩ ngợi đã từ chối.
Anh ấy làm tất cả những điều này chỉ để mình có thể nhận được quyền đại lý cho Adore.
Rốt cuộc anh ấy là tuýp đàn ông như thế nào? Tại sao lại phải làm nhiều chuyện vì mình như vậy?
Lâm Khả Hy thấy trong lòng ngổn ngang trăm mối, đã không phải một câu cảm động có thể biểu đạt hết được.
Vừa nghe Tô Dương nhắc tới quyền đại lý, khuôn mặt Triệu Tử Lai lộ vẻ khó xử. Chị ta nói với Tô Dương:
“Mặc dù cậu đã giúp chúng tôi một việc, nhưng tôi vẫn phải nói lời xin lỗi, quyền đại lý này chúng tôi không thể giao cho công ty Hoàn Á. Công ty chúng tôi có yêu cầu rất khắt khe đối với đại lý, trước đây công ty Hoàn Á chưa từng kinh doanh mỹ phẩm, hơn nữa quy mô công ty quá nhỏ, không phù hợp với yêu cầu của chúng tôi. Tôi thực sự xin lỗi vì chuyện này. Nếu hai người có bất cứ chuyện gì khác cần sự giúp đỡ của tôi, tôi nhất định sẽ không chối từ!”
Triệu Tử Lan vô cùng có nguyên tắc.
Lời chị ta khiến cho tia hy vọng vừa dấy lên trong lòng Lâm Khả Hy lại vụt tắt. Nhưng cô đã tuyệt vọng rồi, dẫu sao Hoàn Á thật sự không phù hợp với tiêu chuẩn của đối phương.
Tô Dương vẫn tươi cười, nhìn Triệu Tử Lan, kiên định nói:
“Không, sếp Triệu! Chị sẽ đồng ý, nhất định sẽ đồng ý!”
Nghe Tô Dương nói vậy, Triệu Tử Lan hơi dở khóc dở cười.
Nào có người như vậy, mình đã từ chối rõ ràng rồi, cậu ta lại nói mình nhất định sẽ đồng ý, chẳng lẽ cậu ta muốn ép mình sao?
Vừa nói, Tô Dương vừa móc một một tờ giấy trắng đã gấp lại ra, đưa luôn cho Triệu Tử Lan.
“Sếp Triệu, xem thử cái này đi, nói không chừng chị lại đổi ý đấy”.
Triệu Tử Lan nhận lấy, mở ra nhìn thoáng qua, sau đó chị ta không khỏi lên tiếng khen ngợi:
“Hiếm có đấy, bây giờ người trẻ tuổi ít ai có thể viết chữ đẹp như vậy!”
Nhưng khi đọc rõ nội dung, chị ta kinh ngạc đến miệng không thể khép lại được.
Trên tờ giấy, Tô Dương đã viết công thức điều chế nâng cấp một số loại mỹ phẩm, hơn nữa mỗi thành phần đều được ghi rõ ràng, liều lượng thậm chí chính xác đến từng miligam.
Triệu Tử Lan đọc kỹ từng từ từng chữ, ngay cả dấu chấm dấu câu cũng không bỏ qua, bàn tay cầm tờ giấy hơi run run.
Phải biết, những kế hoạch nâng cấp công thức điều chế này là do bộ phận kỹ thuật vắt óc suy nghĩ, nhưng vẫn chưa tìm được cách giải quyết. Không ngờ Tô Dương lại cho chị ta một câu trả lời hoàn mỹ như vậy.
Nếu như dựa theo phương án nâng cấp của Tô Dương, vậy thị phần của Adore sẽ được mở rộng hơn rất nhiều.
Triệu Tử Lan thậm chí có thể mường tượng ra cảnh sau khi sản phẩm nâng cấp được tung ra thị trường, hội đồng quản trị sẽ khen ngợi và tuyên dương chị ta như thế nào, thị trường mong đợi và tán thưởng Adore ra sao, còn cả giá cổ phiếu không ngừng tăng lên nữa.
Dẫu sao Triệu Tử Lam cũng lăn lộn ở trên thương trường nhiều năm, chị ta cố nén kích động, nói với Tô Dương:
“Cậu Dương, tôi không biết nên biểu đạt tâm trạng của mình bây giờ như thế nào! Tôi chỉ muốn nói một câu, Hoàn Á có thể trở thành đại lý ở khu vực Hoa Hạ của Adore là vinh hạnh của chúng tôi!”
Câu nói này khiến lòng Lâm Khả Hy dậy sóng.
“Thành công rồi, chẳng lẽ mình thành công rồi?”
Chuyện mình dốc hết tâm sức, nghĩ đủ mọi cách cũng không hoàn thành được, Tô Dương vừa nói vừa cười đã giải quyết xong.
Thậm chí cô còn muốn hét lên thật to. Cô không biết rốt cuộc Tô Dương này có ma lực gì mà luôn có thể mang đến cho cô những bất ngờ ngoài sức tưởng tượng.
Lâm Khả Hy đâu biết, tất cả mới chỉ là bắt đầu!
Tô Dương lại không hề tỏ ra bất ngờ, vẫn giữ vẻ thản nhiên, anh nhìn Triệu Tử Lan, cười ha ha nói:
“Nếu sếp Triệu đã đồng ý, vậy tôi sẽ tặng sếp Triệu một món quà nữa!”
Mặc dù Triệu Tử Lan bị cấp dưới gọi là Diệt Tuyệt sư thái, nhưng hôm nay tâm trạng chị ta rất tốt, cười nói:
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!