"Ha ha, tôi là ai ư? Có người sẽ nói cho cậu biết!", người mặc áo bào đỏ cười lạnh.
Lại nói: "Hai lão quỷ cái, nếu đã tới thì đừng ẩn nấp nữa!"
Bên ngoài công viên, đám người Diệp Viễn đã xuống xe.
Đang đứng ở một góc bên ngoài .
Nghe được người mặc áo bào đỏ kia nói vậy, Tống Học Đức lập tức có chút khẩn trương nhìn về phía Diệp Viễn, hỏi.
"Ông ta phát hiện ra chúng ta rồi sao?"
Diệp Viễn lại lắc đầu.
Anh đưa mắt nhìn về phía một góc hẻo lánh của công viên.
Mấy người Tống Học Đức đều nhìn theo ánh mắt của Diệp Viễn, liền phát hiện nơi đó có hai bóng người xuất hiện.
Đây là hai lão già mặc áo bào xám, khuôn mặt trắng bệch không màu, đồng thời còn có rất nhiều thi ban như xuất hiện trên người người chết, toàn thân tản ra tử khí nồng đậm.
"Đại sư phụ, nhị sư phụ!"
Nhìn thấy hai lão già này, cuối cùng Ngụy Lăng mới nhẹ nhàng thở ra.
Lúc anh ta bị người mặc áo bào đỏ truy sát đã âm thầm thông báo cho sư phụ mình.
Mà Diệp Viễn ở bên ngoài nhìn thấy hai người này cũng giật mình.
"Bọn họ đang dùng Tổn Mệnh Thuật của Quỷ Môn, cưỡng ép tăng cảnh giới lên".
Cái gọi là Tổn Mệnh Thuật, là một loại cấm thuật ghi lại trong truyền thừa của Quỷ Môn.
Thuật pháp này dùng việc tiêu hao sinh mệnh làm cái giá để cưỡng ép tăng công lực của bản thân lên.
Mà hiển nhiên hai lão già kia đang dùng loại thuật pháp này, tiêu hao toàn bộ sinh mệnh cuối cùng của mình để cưỡng ép tăng cảnh giới lên.
Cũng bởi vậy nên trên người hai người đó mới có thể xuất hiện nhiều thi ban như vậy, đồng thời toàn thân cũng tản ra tử khí.
Ngoài ra, Diệp Viễn còn cảm nhận được một cảm giác vô cùng quen thuộc từ trên người hai người, hình như công pháp mà hai người này tu hành là công pháp mà đệ tử ngoại môn của Quỷ Môn tu hành.
"Chẳng lẽ bọn họ là hậu nhân của Quỷ Môn?", Diệp Viễn hơi kinh ngạc nói.
Ngay lúc Diệp Viễn đang nghi ngờ thân phận của hai người kia, phía xa lại truyền đến tiếng nói của người mặc áo bào đỏ.
"Hai lão quỷ, để đồ đệ của các ông sống lâu như vậy, cuối cùng cũng đợi được các ông đến!"
Thật ra người mặc áo bào đỏ này vẫn luôn không động đến Ngụy Lăng, chính là vì để dẫn hai vị sư phụ của Ngụy Lăng ra.
Mà mục đích của ông ta đương nhiên là giết hai người, lấy được cấm thuật của Quỷ Môn Tổn Mệnh Thuật ở trong tay hai người.
"Chu lão tam, đã nhiều năm như vậy rồi mà ông vẫn còn chấp mê bất ngộ sao?"
Đại sư phụ của Ngụy Lăng nhìn người mặc áo bào đỏ, có chút bất đắc dĩ nói.
Đương nhiên hai vị sư phụ Ngụy Lăng có quen biết người mặc áo bào đỏ này.
Đồng thời bọn họ còn từng là đệ tử ngoại môn của Quỷ Môn Hoa Hạ.
Năm đó Lục Hành dẫn theo cả đám người đến phá hủy Quỷ Môn, mấy người bọn họ bởi vì may mắn nên không bị giết.
Cứ kéo dài hơi tàn sống tiếp như vậy.
Lúc đầu bọn họ chuẩn bị chăm chỉ tu luyện, hi vọng tương lai có thể xây dựng lại Quỷ Môn.
Chỉ là, về sau bởi vì Chu lão tam biết được trong tay của bọn họ nắm giữ Tổn Mệnh Thuật của Quỷ Môn, bởi vậy Chu lão tam liền muốn bọn họ giao ra Tổn Mệnh Thuật.
Bọn họ biết Chu lão tam này tâm thuật bất chính, lo lắng sau khi Chu lão tam nắm giữ Tổn Mệnh Thuật sẽ gây hại cho đời, cho nên đã từ chối.
Cũng bởi vậy nên Chu lão tam liền ghi hận trong lòng, thế mà có ý đồ giết chết bọn họ.
Cũng may hai người bọn họ có thực lực mạnh hơn Chu lão tam không ít.
Sau khi đánh Chu lão tam bị thương, bởi vì nể mặt Chu lão tam là sư huynh đệ đồng môn của bọn họ.
Cho nên bọn họ cũng không giết chết Chu lão tam, chỉ là phế bỏ nội khí của Chu lão tam, sau đó liền đuổi ông ta đi.
Lúc đầu bọn họ cho rằng từ nay về sau Chu lão tam đã là một phế nhân, sẽ sống bình thường hết cả đời này.
Thật sự không nghĩ đến, thế mà bây giờ Chu lão tam lại tìm được đồ đệ của bọn họ - Ngụy Lăng.
Đồng thời còn đánh bố của Ngụy Lăng bị thương nặng.
Hơn nữa còn lợi dụng Ngụy Lăng và bố anh ta để dụ bọn họ ra.
Biết được tình huống này, hai người tự biết không phải là đối thủ của Chu lão tam.
Bởi vậy, hai người liền sử dụng Tổn Mệnh Thuật, cưỡng ép tăng thực lực của mình lên.
Muốn đánh một trận chiến sống còn với Chu lão tam.
Nhưng mà khi nhìn thấy Chu lão tam một lần nữa, bọn họ vẫn có chút không nhịn được muốn khuyên Chu lão tam quay đầu.
Dù sao tuổi tác của Chu lão tam cũng xấp xỉ với bọn họ, chắc hẳn không lâu nữa sẽ rời khỏi thế giới này.
Bây giờ ông ta muốn thuật pháp mất mạng kia cũng không có bất kỳ tác dụng gì cả.
"Ha ha, tôi là ai ư? Có người sẽ nói cho cậu biết!", người mặc áo bào đỏ cười lạnh.
Lại nói: "Hai lão quỷ cái, nếu đã tới thì đừng ẩn nấp nữa!"
Bên ngoài công viên, đám người Diệp Viễn đã xuống xe.
Đang đứng ở một góc bên ngoài .
Nghe được người mặc áo bào đỏ kia nói vậy, Tống Học Đức lập tức có chút khẩn trương nhìn về phía Diệp Viễn, hỏi.
"Ông ta phát hiện ra chúng ta rồi sao?"
Diệp Viễn lại lắc đầu.
Anh đưa mắt nhìn về phía một góc hẻo lánh của công viên.
Mấy người Tống Học Đức đều nhìn theo ánh mắt của Diệp Viễn, liền phát hiện nơi đó có hai bóng người xuất hiện.
Đây là hai lão già mặc áo bào xám, khuôn mặt trắng bệch không màu, đồng thời còn có rất nhiều thi ban như xuất hiện trên người người chết, toàn thân tản ra tử khí nồng đậm.
"Đại sư phụ, nhị sư phụ!"
Nhìn thấy hai lão già này, cuối cùng Ngụy Lăng mới nhẹ nhàng thở ra.
Lúc anh ta bị người mặc áo bào đỏ truy sát đã âm thầm thông báo cho sư phụ mình.
Mà Diệp Viễn ở bên ngoài nhìn thấy hai người này cũng giật mình.
"Bọn họ đang dùng Tổn Mệnh Thuật của Quỷ Môn, cưỡng ép tăng cảnh giới lên".
Cái gọi là Tổn Mệnh Thuật, là một loại cấm thuật ghi lại trong truyền thừa của Quỷ Môn.
Thuật pháp này dùng việc tiêu hao sinh mệnh làm cái giá để cưỡng ép tăng công lực của bản thân lên.
Mà hiển nhiên hai lão già kia đang dùng loại thuật pháp này, tiêu hao toàn bộ sinh mệnh cuối cùng của mình để cưỡng ép tăng cảnh giới lên.
Cũng bởi vậy nên trên người hai người đó mới có thể xuất hiện nhiều thi ban như vậy, đồng thời toàn thân cũng tản ra tử khí.
Ngoài ra, Diệp Viễn còn cảm nhận được một cảm giác vô cùng quen thuộc từ trên người hai người, hình như công pháp mà hai người này tu hành là công pháp mà đệ tử ngoại môn của Quỷ Môn tu hành.
"Chẳng lẽ bọn họ là hậu nhân của Quỷ Môn?", Diệp Viễn hơi kinh ngạc nói.
Ngay lúc Diệp Viễn đang nghi ngờ thân phận của hai người kia, phía xa lại truyền đến tiếng nói của người mặc áo bào đỏ.
"Hai lão quỷ, để đồ đệ của các ông sống lâu như vậy, cuối cùng cũng đợi được các ông đến!"
Thật ra người mặc áo bào đỏ này vẫn luôn không động đến Ngụy Lăng, chính là vì để dẫn hai vị sư phụ của Ngụy Lăng ra.
Mà mục đích của ông ta đương nhiên là giết hai người, lấy được cấm thuật của Quỷ Môn Tổn Mệnh Thuật ở trong tay hai người.
"Chu lão tam, đã nhiều năm như vậy rồi mà ông vẫn còn chấp mê bất ngộ sao?"
Đại sư phụ của Ngụy Lăng nhìn người mặc áo bào đỏ, có chút bất đắc dĩ nói.
Đương nhiên hai vị sư phụ Ngụy Lăng có quen biết người mặc áo bào đỏ này.
Đồng thời bọn họ còn từng là đệ tử ngoại môn của Quỷ Môn Hoa Hạ.
Năm đó Lục Hành dẫn theo cả đám người đến phá hủy Quỷ Môn, mấy người bọn họ bởi vì may mắn nên không bị giết.
Cứ kéo dài hơi tàn sống tiếp như vậy.
Lúc đầu bọn họ chuẩn bị chăm chỉ tu luyện, hi vọng tương lai có thể xây dựng lại Quỷ Môn.
Chỉ là, về sau bởi vì Chu lão tam biết được trong tay của bọn họ nắm giữ Tổn Mệnh Thuật của Quỷ Môn, bởi vậy Chu lão tam liền muốn bọn họ giao ra Tổn Mệnh Thuật.
Bọn họ biết Chu lão tam này tâm thuật bất chính, lo lắng sau khi Chu lão tam nắm giữ Tổn Mệnh Thuật sẽ gây hại cho đời, cho nên đã từ chối.
Cũng bởi vậy nên Chu lão tam liền ghi hận trong lòng, thế mà có ý đồ giết chết bọn họ.
Cũng may hai người bọn họ có thực lực mạnh hơn Chu lão tam không ít.
Sau khi đánh Chu lão tam bị thương, bởi vì nể mặt Chu lão tam là sư huynh đệ đồng môn của bọn họ.
Cho nên bọn họ cũng không giết chết Chu lão tam, chỉ là phế bỏ nội khí của Chu lão tam, sau đó liền đuổi ông ta đi.
Lúc đầu bọn họ cho rằng từ nay về sau Chu lão tam đã là một phế nhân, sẽ sống bình thường hết cả đời này.
Thật sự không nghĩ đến, thế mà bây giờ Chu lão tam lại tìm được đồ đệ của bọn họ - Ngụy Lăng.