Vừa rồi anh còn thấy Tiêu Thiên Minh cũng có một cái bình ngọc tương tự.
Hơn nữa, cái bình ngọc kia còn ở trong đan điền của Tiêu Thiên Minh.
Điều này khiến Diệp Viễn hiểu sơ về cách sử dụng bình ngọc rồi nhưng anh không dám thử.
Bởi vì anh cũng lo rằng nếu bình ngọc trong mình cũng xuất hiện khí huyết sát giống với bình ngọc trong Tiêu Thiên Minh thì thật không ổn.
Tuy rằng dường như nó có thể tăng công lực nhưng Diệp Viễn luôn cảm thấy nó chẳng phải thứ tốt lành gì.
Trong khi Diệp Viễn đang suy tư, Hiên Viên Dương Vũ bèn tò mò hỏi.
“Ý của cậu là thực lực mà Tiêu Thiên Minh bày ra không phải là thực lực thật sự sao?”
Diệp Viễn gật đầu nói: “Ờ, chắc là anh ta đã chiếm được bảo vật gì đó trong Thiên Môn, nhờ món bảo vật kia thực lực mới tăng vọt như vậy!”
“Nếu không, chú cảm thấy trên đời này có người thiên phú yêu nghiệt như vậy không? Đương nhiên cho dù là có thì cũng không phải là Tiêu Thiên Minh!”
Hiên Viên Dương Vũ cẩn thận suy nghĩ một hồi mới gật đầu đồng ý.
“Đúng thế!”
“Vậy nên chú không cần tự thấy xấu hổ, thấy chúng ta không bằng Tiêu Thiên Minh, thật ra theo ý kiến của tôi thì tất cả mọi người còn lợi hại hơn Tiêu Thiên Minh nhiều!”
“Tiêu Thiên Minh đã lớn lên từ trong đống tài nguyên hàng đầu của nhà họ Tiêu, hơn nữa sau này còn tiến vào thánh địa của nhà họ Tiêu, được bồi dưỡng cẩn thận, có được tài nguyên bao la”.
“Cho dù là một con chó, nếu nó được bồi dưỡng như vậy thì thực lực chả kém vào đâu”.
“Nhưng bây giờ Tiêu Thiên Minh cũng không mạnh bao nhiêu”.
“Nếu tất cả mọi người cũng được bồi dưỡng như thế thì có lẽ sẽ không thua anh ta là bao, thậm chí tôi tin rằng sẽ có rất nhiều người còn mạnh hơn Tiêu Thiên Minh bây giờ!”
Từng lời của Diệp Viễn khiến người của gia tộc Hiên Viên đang bị Tiêu Thiên Minh đả kích đều sững sờ.
Tất cả mọi người chăm chú tự nhủ lại từng lời của Diệp Viễn.
Chẳng bao lâu sau, tất cả đều lộ ra sự tự tin.
Thấy thế, trong lòng Hiên Viên Dương Vũ âm thầm giơ ngón cái với Diệp Viễn.
Vừa rồi, Hiên Viên Dương Vũ nhìn thấy mọi người bị Tiêu Thiên Minh đả kích rồi lại bị ánh mắt của Tiêu Thiên Minh dọa sợ mất mật.
Ông ta rất lo, sợ rằng sau này bọn họ sẽ đánh mất niềm tin trên con đường võ đạo, ông ta còn đang sầu không biết giải quyết chuyện này thế nào.
Thật ra, vừa rồi chính ông ta cũng bị Tiêu Thiên Minh đả kích.
Không ngờ rằng, vài ba câu xạo chó của Diệp Viễn lại hóa giải được vấn đề đó.
“Được rồi, mọi người trở về phải nhớ chăm chỉ tu luyện, cố gắng rồi sẽ có ngày vượt qua Tiêu Thiên Minh!”
Hiệu lệnh của Hiên Viên Dương Vũ xua tan vẻ lo lắng ngay khi nãy của tất cả mọi người, ánh sáng niềm tin lại lần nữa tỏa sáng trên người họ.
Chuyện nơi này coi như đã giải quyết xong nên bọn họ không nán lại lâu.
Cả bọn khởi hành trở về.
Đoàn người nghỉ ngơ cả một đêm ở nơi biên cảnh.
Sáng sớm hôm sau lên máy bay trở về thủ đô.
Cùng lúc đó, chuyện Tiêu Thiên Minh dùng thực lực của mình đánh bại sáu vị cường giả siêu cấp cấp bậc Bán Vương của đoàn hiệp sĩ, thần giáo Quan Minh và giáo phái Thái Dương ngay tức khắc.
Đã gây lên vụ nổ vang dội khắp giới võ đạo.
Sáng sớm hôm nay, cả giới võ đạo đều đang thảo luyện chuyện này sôi nổi.
Đương nhiên, rất nhiều võ giả còn không hiểu cảnh giới cấp Vương là gì.
Nhưng rất nhanh đã có người giải thích cảnh giới cấp Vương là gì.
Sau khi tất cả võ giả biết được mức độ đáng sợ của cảnh giới cấp Vương thì càng thêm khiếp sợ thiên phú yêu nghiệt và thực lực siêu cường của Tiêu Thiên Minh.
“Chà, Tiêu Thiên Minh này là quái vật phương nào thế, chưa tới ba mươi mà đã có thể giết cường giả cấp bậc Bán Vương trong chốc lát? Lẽ nào thực lực của anh ta đã đạt tới cảnh giới Võ Vương ư?”
“Hay anh ta cũng chẳng phải quái vật gì mà là chuyển thế của Thánh Quân...”
Rất nhanh có người tung chuyện Tiêu Thiên Minh gặp thần tiên ở sa mạc Long Lĩnh ra ngoài.
Chuyện này lại khiến cả bàn ồ lên.
Chuyện này càng lúc càng lan rộng và càng truyền càng thái quá.
Sau này, đủ các loại phiên bản về danh tính của Tiêu Thiên Minh được lan ra ngoài, mà bản này lại càng ảo hơn bản kia.
Chẳng bao lâu sau, lại có người lập ra một bảng danh sách về võ giả trẻ tuổi của nước Hoa Hạ.
Không bất ngờ gì khi Tiêu Thiên Minh chễm chệ ở vị trí số một.
Vừa rồi anh còn thấy Tiêu Thiên Minh cũng có một cái bình ngọc tương tự.
Hơn nữa, cái bình ngọc kia còn ở trong đan điền của Tiêu Thiên Minh.
Điều này khiến Diệp Viễn hiểu sơ về cách sử dụng bình ngọc rồi nhưng anh không dám thử.
Bởi vì anh cũng lo rằng nếu bình ngọc trong mình cũng xuất hiện khí huyết sát giống với bình ngọc trong Tiêu Thiên Minh thì thật không ổn.
Tuy rằng dường như nó có thể tăng công lực nhưng Diệp Viễn luôn cảm thấy nó chẳng phải thứ tốt lành gì.
Trong khi Diệp Viễn đang suy tư, Hiên Viên Dương Vũ bèn tò mò hỏi.
“Ý của cậu là thực lực mà Tiêu Thiên Minh bày ra không phải là thực lực thật sự sao?”
Diệp Viễn gật đầu nói: “Ờ, chắc là anh ta đã chiếm được bảo vật gì đó trong Thiên Môn, nhờ món bảo vật kia thực lực mới tăng vọt như vậy!”
“Nếu không, chú cảm thấy trên đời này có người thiên phú yêu nghiệt như vậy không? Đương nhiên cho dù là có thì cũng không phải là Tiêu Thiên Minh!”
Hiên Viên Dương Vũ cẩn thận suy nghĩ một hồi mới gật đầu đồng ý.
“Đúng thế!”
“Vậy nên chú không cần tự thấy xấu hổ, thấy chúng ta không bằng Tiêu Thiên Minh, thật ra theo ý kiến của tôi thì tất cả mọi người còn lợi hại hơn Tiêu Thiên Minh nhiều!”
“Tiêu Thiên Minh đã lớn lên từ trong đống tài nguyên hàng đầu của nhà họ Tiêu, hơn nữa sau này còn tiến vào thánh địa của nhà họ Tiêu, được bồi dưỡng cẩn thận, có được tài nguyên bao la”.
“Cho dù là một con chó, nếu nó được bồi dưỡng như vậy thì thực lực chả kém vào đâu”.
“Nhưng bây giờ Tiêu Thiên Minh cũng không mạnh bao nhiêu”.
“Nếu tất cả mọi người cũng được bồi dưỡng như thế thì có lẽ sẽ không thua anh ta là bao, thậm chí tôi tin rằng sẽ có rất nhiều người còn mạnh hơn Tiêu Thiên Minh bây giờ!”
Từng lời của Diệp Viễn khiến người của gia tộc Hiên Viên đang bị Tiêu Thiên Minh đả kích đều sững sờ.
Tất cả mọi người chăm chú tự nhủ lại từng lời của Diệp Viễn.
Chẳng bao lâu sau, tất cả đều lộ ra sự tự tin.
Thấy thế, trong lòng Hiên Viên Dương Vũ âm thầm giơ ngón cái với Diệp Viễn.
Vừa rồi, Hiên Viên Dương Vũ nhìn thấy mọi người bị Tiêu Thiên Minh đả kích rồi lại bị ánh mắt của Tiêu Thiên Minh dọa sợ mất mật.
Ông ta rất lo, sợ rằng sau này bọn họ sẽ đánh mất niềm tin trên con đường võ đạo, ông ta còn đang sầu không biết giải quyết chuyện này thế nào.
Thật ra, vừa rồi chính ông ta cũng bị Tiêu Thiên Minh đả kích.
Không ngờ rằng, vài ba câu xạo chó của Diệp Viễn lại hóa giải được vấn đề đó.
“Được rồi, mọi người trở về phải nhớ chăm chỉ tu luyện, cố gắng rồi sẽ có ngày vượt qua Tiêu Thiên Minh!”
Hiệu lệnh của Hiên Viên Dương Vũ xua tan vẻ lo lắng ngay khi nãy của tất cả mọi người, ánh sáng niềm tin lại lần nữa tỏa sáng trên người họ.
Chuyện nơi này coi như đã giải quyết xong nên bọn họ không nán lại lâu.
Cả bọn khởi hành trở về.
Đoàn người nghỉ ngơ cả một đêm ở nơi biên cảnh.
Sáng sớm hôm sau lên máy bay trở về thủ đô.
Cùng lúc đó, chuyện Tiêu Thiên Minh dùng thực lực của mình đánh bại sáu vị cường giả siêu cấp cấp bậc Bán Vương của đoàn hiệp sĩ, thần giáo Quan Minh và giáo phái Thái Dương ngay tức khắc.
Đã gây lên vụ nổ vang dội khắp giới võ đạo.
Sáng sớm hôm nay, cả giới võ đạo đều đang thảo luyện chuyện này sôi nổi.
Đương nhiên, rất nhiều võ giả còn không hiểu cảnh giới cấp Vương là gì.
Nhưng rất nhanh đã có người giải thích cảnh giới cấp Vương là gì.
Sau khi tất cả võ giả biết được mức độ đáng sợ của cảnh giới cấp Vương thì càng thêm khiếp sợ thiên phú yêu nghiệt và thực lực siêu cường của Tiêu Thiên Minh.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!