Nói xong, cây trường thương trong tay Tiêu Thiên Minh nhanh chóng đâm về phía một người thuộc thần giáo Quang Minh đứng gần anh ta nhất.
May mà tốc độ phản ứng của người này đủ nhanh.
Ngay khi Tiêu Thiên Minh ra tay, thân thể của đối phương cũng nhanh chóng lùi lại.
Sau khi đâm hụt, Tiêu Thiên Minh xoay tay, trường thương đột ngột quay đầu một cách quỷ dị, đâm thẳng về phía một người khác của thần giáo Quang Minh.
Người kia lập tức biến sắc, nhanh chóng lùi lại.
Thế nhưng người này đã chậm một bước.
Mặc dù trường thương không đâm trúng ngực của người này nhưng đã đâm trúng vào cánh tay.
“Á!”
Người này hét lên một tiếng vô cùng thảm thiết.
Nhưng động tác bên phía cánh tay còn lại không hề chậm lại mảy may.
Trên cây pháp trượng lóe lên ánh sáng màu trắng đâm thẳng về phía cổ họng của Tiêu Thiên Minh.
Thấy pháp trượng đâm về phía mình, Tiêu Thiên Minh vẫn bất động, thậm chí còn nhắm mắt lại.
“Keng!”
Sau một tiếng động nhỏ, cây pháp trượng dừng lại trước cổ họng của Tiêu Thiên Minh, không thể tiến thêm được nữa.
Một lần nữa, pháp trượng lại bị chiếc áo giáp màu đỏ ngăn lại.
Mà lúc này đây, người này mới giật mình phát hiện ra cánh tay của mình bị trường thương đâm trúng đang khô héo rất nhanh.
Máu thịt dường như bị cây trường thương kia hút mất.
Hơn nữa, người này còn cảm nhận được máu cả người mình đang điên cuồng chảy về phía cánh tay.
Cảnh tượng ấy làm người này biến sắc, không dám do dự mảy may, lập tức vung tay lên, dùng đầu pháp trượng chém đứt lìa cánh tay khô héo của mình.
Gần như ngay lúc đó, Tiêu Thiên Minh cũng mở mắt ra.
Cây trường thương lại chuyển động trở lại, hung ác đâm về phía ngực đối phương.
Thấy thế, người này biến sắc, nhanh chóng lùi lại, vừa lùi vừa hét lên với bọn An Tác Tư.
“Công pháp của cậu ta có điểm bất thường, mọi người cùng xông lên đi!”
Lúc này, đương nhiên bọn An Tác Tư cũng đã phát hiện ra công pháp của Tiêu Thiên Minh rất lạ lùng.
Dường như cây trường thương màu đỏ máu này có thể hấp thụ máu thịt của người khác, chuyển hóa thành khí huyết sát để tăng cường sức mạnh cho chủ nhân.
Cho dù không được người kia nhắc nhở thì bọn họ cũng đều đã chủ động ra tay.
“Keng!”
Một âm thanh nhỏ vang lên, trường kiếm trong tay An Tác Tư đánh vào cây trường thương màu đỏ máu kia.
Trường thương lập tức thay đổi hướng đâm, xẹt qua bên cạnh người của thần giáo Quang Minh kia.
Cùng lúc đó.
Một đòn đánh rất mạnh của một tên khác thuộc thần giáo Quang Minh đã đánh trúng vào người Tiêu Thiên Minh.
Nói xong, cây trường thương trong tay Tiêu Thiên Minh nhanh chóng đâm về phía một người thuộc thần giáo Quang Minh đứng gần anh ta nhất.
May mà tốc độ phản ứng của người này đủ nhanh.
Ngay khi Tiêu Thiên Minh ra tay, thân thể của đối phương cũng nhanh chóng lùi lại.
Sau khi đâm hụt, Tiêu Thiên Minh xoay tay, trường thương đột ngột quay đầu một cách quỷ dị, đâm thẳng về phía một người khác của thần giáo Quang Minh.
Người kia lập tức biến sắc, nhanh chóng lùi lại.
Thế nhưng người này đã chậm một bước.
Mặc dù trường thương không đâm trúng ngực của người này nhưng đã đâm trúng vào cánh tay.
“Á!”
Người này hét lên một tiếng vô cùng thảm thiết.
Nhưng động tác bên phía cánh tay còn lại không hề chậm lại mảy may.
Trên cây pháp trượng lóe lên ánh sáng màu trắng đâm thẳng về phía cổ họng của Tiêu Thiên Minh.
Thấy pháp trượng đâm về phía mình, Tiêu Thiên Minh vẫn bất động, thậm chí còn nhắm mắt lại.
“Keng!”
Sau một tiếng động nhỏ, cây pháp trượng dừng lại trước cổ họng của Tiêu Thiên Minh, không thể tiến thêm được nữa.
Một lần nữa, pháp trượng lại bị chiếc áo giáp màu đỏ ngăn lại.
Mà lúc này đây, người này mới giật mình phát hiện ra cánh tay của mình bị trường thương đâm trúng đang khô héo rất nhanh.
Máu thịt dường như bị cây trường thương kia hút mất.
Hơn nữa, người này còn cảm nhận được máu cả người mình đang điên cuồng chảy về phía cánh tay.
Cảnh tượng ấy làm người này biến sắc, không dám do dự mảy may, lập tức vung tay lên, dùng đầu pháp trượng chém đứt lìa cánh tay khô héo của mình.
Gần như ngay lúc đó, Tiêu Thiên Minh cũng mở mắt ra.
Cây trường thương lại chuyển động trở lại, hung ác đâm về phía ngực đối phương.
Thấy thế, người này biến sắc, nhanh chóng lùi lại, vừa lùi vừa hét lên với bọn An Tác Tư.
“Công pháp của cậu ta có điểm bất thường, mọi người cùng xông lên đi!”
Lúc này, đương nhiên bọn An Tác Tư cũng đã phát hiện ra công pháp của Tiêu Thiên Minh rất lạ lùng.
Dường như cây trường thương màu đỏ máu này có thể hấp thụ máu thịt của người khác, chuyển hóa thành khí huyết sát để tăng cường sức mạnh cho chủ nhân.
Cho dù không được người kia nhắc nhở thì bọn họ cũng đều đã chủ động ra tay.
“Keng!”